"Bởivì đột nhiên mưa to rơi xuống, mười hai sinh viên đại học đi leo núi bị kẹt ởvùng núi Tây Giao, nhận được điện thoại báo nguy, chính quyền đang tổ chức độicứu hộ vào núi giải cứu..."
Bà Phương xem đến đây, sắc mặt không khỏi thay đổi quay đầu nói: "TiểuPhong, hôm qua có phải tiểu nha đầu nhà mình nói là theo Câu lạc bộ leo núi ởtrường đi leo núi hay không?"
Sắc mặt Vệ Hiểu Phong ngưng trọng trong chớp mắt, nhưng biết bà tuổi đã lớn,hơn nữa đối với Manh Manh, là tiểu bảo bối trong lòng, nếu xảy ra sơ xuất, bàcó thể xúc động mạnh, bởi vậy rất nhanh liền trầm tĩnh, xoay lại duỗi ra cánhtay ôm bà Phương: "Bà chỉ hay lo lắng, tin tức cũng chưa nói đó là trườnghọc của Manh Manh, sáng sớm là con đưa em đi, em nó không đi với nhómnày."
Bà Phương nhẹ nhàng thở ra, không khỏi thầm oán: "Tính tình Nha đầu kiagiống hệt cậu con, trong lòng quyết định cái gì, ai khuyên cũng không nghe, nếutiểu Tuấn của bà không nóng nảy, nói như thế nào cũng giống nữ nhân hơn."
Phương Tuấn nói: "Bà, bà bất công nha, từ nhỏ đều thương chị con." BàPhương không khỏi vui vẻ, đưa tay chỉ chỉ lên trán cháu nội: "Lời này màcũng nói được, nếu bà nội không thương con, con có thể lớn như vậy sao!"
Phương Tuấn cười hì hì: "Dù sao bà nội thương chị nhất, bà yên tâm đi!Đừng nói chỗ này không có chị con, cho dù có, chị con cũng không có việc gì,chị con đã sớm tu luyện thành yêu tinh ngàn năm, ai cũng bắt không được.""Nói bậy!" Nhưng mà bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-phai-yeu-em/199698/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.