Lạc Thiên Vy đang định rời đi thì cánh tay lại bị anh ta nắm lấy:
- Thiên Vy, anh không tin em lại tuyệt tình như vậy, rõ ràng em rất yêu anh cơ mà!
Lạc Thiên Vy thực sự bị anh ta làm cho bực mình rồi, đúng là dai như đỉa đói mà. Cô hất tay anh ta ra, khinh thường nói:
- Ngụy Minh Triết, anh tưởng anh là ai? Anh lấy cái gì mà cho rằng tôi yêu anh? Thật là nực cười!
- Nhưng mà anh yêu em, anh không thể sống thiếu em được!
- Vậy thì tôi nói cho anh biết, tôi không còn yêu anh nữa. Chúng ta đã chia tay rồi, người tôi yêu chỉ có một mình anh ấy mà thôi!
Ngụy Minh Triết vẻ mặt như không thể tin:
- Không thể nào, hắn ta lớn hơn em 15 tuổi, nhất định là kẻ vừa già vừa xấu, có chỗ nào tốt hơn anh chứ. Hắn chẳng qua chỉ có nhiều tiền mà thôi! Chẳng lẽ em lại là kẻ yêu tiền sao, nếu vậy thì anh đã nhìn lầm em rồi!
Lạc Thiên Vy chẳng thèm để khiêu khích của anh ta vào mắt, cô nhướn mày tràn đầy khinh thường nói:
- Ngay cả một sợi tóc của anh ấy anh cũng không bằng! Trước đây tôi nhìn trúng anh là bởi vì mắt tôi bị mù, anh cho rằng tôi đã ngu một lần rồi lại tiếp tục ngu lần thứ hai, tùy ý để đôi cẩu nam nữ các người dắt mũi sao? Vậy thì anh nhầm rồi!
Nói xong, cô cũng không thèm để ý vẻ mặt như bị đả kích của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-luon-o-phia-sau-em/3293668/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.