Cuộc sống gần đây của Âu Dương Thần Hi trôi qua vô cùng thích ý. Rõ ràng là phải phẫu thuật nằm viện mà trên mặt lúc nào cũng cười tươi như hoa, mỗi lần nhìn về phía Lạc Thiên Vy là ánh mắt lại sáng lấp lánh, nóng bỏng không hề che dấu, giống như con sư tử bị bỏ đói rất lâu đột nhiên trông thấy miếng thịt tươi ngon thơm ngào ngạt. Đã thế món ngon này lúc nào cũng lượn qua lượn lại trước mắt hắn, khiến cho hắn tâm thần nhộn nhạo.
Đáng tiếc, bởi vì vẫn còn gắn mác bệnh nhân cần theo dõi, cho nên, dù hắn có tâm tâm niệm niệm được ăn “thịt” thế nào thì ngày ngày vẫn phải húp cháo loãng, ăn rau xanh, trở thành thánh nhân chính hiệu.
Vì vậy, Âu Dương Thần Hi rất bất mãn.
Trước đây hắn chính là nhìn được mà không ăn được, số lần nhìn thấy Lạc Thiên Vy đếm được trên đầu ngón tay. Đã thế mỗi lần gặp không phải là cãi nhau thì cũng bị cô không thèm để ý, ngay cả tay còn không nắm được chứ chẳng nói tới ước mơ ăn “thịt” xa vời.
Nhưng mà, từ lúc ở bệnh viện đến giờ, phải nói là muốn gì được nấy, cô còn luôn chủ động thân cận hắn, vô cùng nhiệt tình, làm hắn nghẹn cả bụng hỏa. Nếu không phải nhớ tới cô còn chưa trưởng thành thì nhất định là không kiềm chế nổi rồi.
Vậy mà vẫn có những kẻ rất không thức thời, ví dụ như cái lão “già mà không kính” bác sĩ Từ kia. Tuy hắn rất kính trọng ông nhưng mà thử hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-luon-o-phia-sau-em/3293664/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.