Âu Dương Thần Hi hít một hơi thật sâu, đáy mắt lướt qua vô số cảm xúc phức tạp, có kinh ngạc, có vui mừng, cũng có sợ hãi. Tình cảm này anh chờ đợi đã lâu, cũng đã chuẩn bị sẽ phải chờ đợi cả đời, không phải là chưa từng mong chờ có được, chỉ là mong chờ nhiều thì thất vọng càng nhiều. Cũng không phải là không nghĩ bỏ cuộc, chỉ là không có cách nào đánh mất em. Thứ tình cảm này giống như độc dược, càng nếm thử lại càng nghiện, càng yêu nhiều lại càng oán hận nhiều.
Anh cũng là một con người bình thường, cũng muốn yêu và được yêu, chỉ cần được cô đáp lại dù chỉ một chút thôi, cũng sẽ cảm thấy vui vẻ cả ngày. Vậy mà hôm nay, mong ước bấy lâu lại dễ dàng đạt được, trong lúc bất chợt lại khiến anh cảm thấy không chân thực. Anh cứ đứng đó ngây ngốc nhìn cô, mà cô lại rất kiên nhẫn chờ câu trả lời của anh.
Cô lại ôm anh lần nữa, áp mặt vào lồng ngực rộng lớn của anh, bên tai nghe tiếng tim đập trầm ổn hữu lực, cảm nhận ấm áp từ thân thể anh. Không có lạnh lẽo, không có tĩnh lặng, trái tim dường như tìm được bến đỗ, yên ổn, an bình.
Đến khi hai mí mắt trĩu nặng, Lạc Thiên Vy gần như sắp ngủ gục trong lòng anh, Âu Dương Thần Hi lúc này mới có động tĩnh. Bàn tay anh kìm chặt lấy hai vai cô, giọng nói giống như đang phát run:- Thiên Vy, em nói thật sao? Anh không có nghe nhầm chứ?
Lạc Thiên Vy suýt nữa thì tức điên lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-luon-o-phia-sau-em/133520/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.