Sáng thứ 2 đầu tuần, tiết đầu tiên là tiết toán, cũng như thường lệ Giai Mẫn vẫn không kìm chế được cơn buồn ngủ của mình từ từ ngủ thiếp đi.
Xoẹt! Thầy giáo Mạnh đứng trên bục giảng ném quyển sách xuống.
"Giai Mẫn! Em đứng lên cho tôi, học sinh như em cũng cũng có tư cách học trong lớp của tôi ư?, ra ngoài đứng phạt cho tôi".
Giai Mẫn đứng dậy lập tức ra ngoài quỳ gối giơ 2 tay lên. Cả lớp thay nhau bàn tán xôn xao.
" Ngốc nghếch"," Nó học rớt 1 lớp đấy", " Chắc ngu quá mà", " Ôi sao cùng là chị em mà em trên thiên đàng chị lọt dưới địa ngục thế".
Khi thầy Mạnh quát lớn " Im! cả lớp vào bài, còn Giai Ý em về bảo mẹ em mai lên gặp tôi, tôi có chuyện nói với mẹ em".
" Dạ thưa thầy bỏ qua cho chị em đi ạ" Giai Ý năn nỉ ỉ oi
" Cả lớp vào bài nhanh, mất quá nhiều thời gian rồi" Thầy không đáp lại lời của Giai Ý.
Ở tập đoàn Cao Thị.
Cốc Cốc.
"Cao Tổng tôi vào được không"
Thư kí Trương bước vào
" Thưa ngài tôi đã điều tra cô bé Giai Mẫn rồi"
"Nói đi"
Thư kí Trương: " Cô ta là 1 đại tiểu thư giàu có cô ta còn 1 đứa em gái nhỏ hơn 1 tuổi đang học chung lớp tại "Trường Trung Học Đế Quốc Kim Dương Thị" vì tai nạn nên cô phải ở lại lớp, cô mất ba, còn mẹ nhưng mẹ cô ấy yêu thương em gái cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-la-nguoi-duy-nhat-co-em/2996431/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.