🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi biết được vợ mình chết Dương Kiên như hóa điên đạp phá đồ đạc, ngày nào cũng ru rú trong phòng, ông ta cầm trên tay 1 sợi dây chuyền ngắm ngía nó( đây là sợi dây chuyền Giai Tâm mua để đứa con đầu lòng của họ tròn 1 tuổi sẽ đeo cho nó) nhưng đứa con xấu số đó chưa kịp ra đời đã bị Giai Liên hại chết cả mẹ lẫn con.



Giai Tâm chết là thành công lớn trong kế hoạch của Giai Liên và Mạnh Hưng. Bước tiếp theo họ tính kế bỏ thuốc cho Giai Liên lên giường với Dương Kiên, làm phu nhân tập đoàn Dương Thị sau đó cùng chung sống hạnh phúc với Mạnh Hưng.



Đêm hôm đó Mạnh Hưng đã cho người lẽn vào nhà Dương Kiên, bỏ vào nước của ông 1 lượng lớn thuốc kích thích và thuốc thần kinh gây ảo giác, mọi chuyện đi đúng như kế hoạch của bọn họ.



Giai Liên thuận lợi đột nhập vào nhà Dương Kiên keo lên giường ông, Dương Kiên vì uống quá nhiều thuốc thần kinh nên gây ra ảo giác nhìn Giai Liên ra Giai Tâm nên đã trãi qua 1 đêm cùng với bà ta.



Mọi chuyện đó được Mạnh Hưng đứng bên ngoài dùng máy ảnh chụp lại toàn bộ sự việc,



qua hôm sau, họ nhờ nhà báo đưa toàn bộ thông tin hình ảnh tung ra bên ngoài, điều này bắt buộc Dương Kiên phải cưới Giai Liên để trách việc công ty bị sụp đổ.



Khi đã làm vợ Dương Kiên, Giai Liên vẫn lén lút qua lại với Mạnh Hưng, Dương Kiên biết rõ chuyện này nhưng ông ta vẫn không quan tâm,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-la-nguoi-duy-nhat-co-em/2996399/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Anh Sẽ Là Người Duy Nhất Có Em
Chương 19: Quá khứ Tống Giai Liên (Nguồn gốc của số phận bất hạnh)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.