Thiên Minh lập tức kéo Giai Mẫn lôi vào trong xe, Giai Mẫn vừa bị kéo vừa nghoảnh đầu lại xem:" Này mình không gom rác à anh?".
Thiên Minh giọng gấp gáp:" Đi nhanh thôi".
Vào được trong xe Thiên Minh không nói gì tay cầm vô lăng chạy thật nhanh về nhà.
Về đến nhà anh kéo tay Giai Mẫn lên lầu, đặt cô xuống giường:" Giai Mẫn hồi nảy anh thấy hẵn cứ nhìn vào sợi dây chuyền của em, Giai Mẫn sợi dây chuyền này có thật là do ba em tặng em không?".
Giai Mẫn hơi khó hiểu đáp:" Đúng là ba em tặng mà sao vậy anh?, anh không tin em sao?"
" Không phải anh không tin mà anh thấy có vẻ như sợi dây chuyền này rất lạ, nó có liên quan đến hắn ta, Giai Mẫn em cho anh xem nó".
Thiên Minh cầm trên tay sợi dây chuyền của Giai Mần ngắm ngía, anh lật mặt sau của sợi dây chuyền lên thấy hình như mặt sau có viết chữ nhưng nó dường như được phủ 1 lớp bề mặt làm dòng chữ đó mờ đi, anh đi lấy 1 ít dung dịch hóa chất tẩy ra, thì cái chữ đó dần lộ diện:" TÂM ĐỨC" Đây không phải là tên một người con trai hay sao?? Anh quay sang trực tiếp hỏi Giai Mẫn.
"Giai Mẫn hãy trả lời thật cho anh biết em có biết người tên Tâm Đức này không?".
Giai Mẫn lắc đầu lia lịa:" Không em không biết thật mà, đến bây giời em mới phát hiện phía sau sợi dây chuyền này có chữ, có khi nào... à chắc không phải đâu".
Thiên Minh tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-la-nguoi-duy-nhat-co-em/2996378/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.