Sau khi hoàn tất thủ tục ly hôn, Dương Quãng đã thay thân phận của Thiên Minh để ly hôn với Giai Mẫn và tất nhiên giờ đây trên danh nghĩa họ đã không còn là vợ chồng.
Lão già Cao mang đơn ly hôn có chữ kí của Giai Mẫn và chữ ký giả của anh đến cho Thiên Minh xem và cho anh biết là cả Giai Mẫn và Dương Quãng đã ra cục dân chính hoàn tất thủ tục.
Thiên Minh sau khi biết tất cả thì ôm đầu la ó, anh túm lấy cổ lão già Cao mà quát.
" Ông là ác quỷ, ông không phải ông nội tôi, ông thật độc ác".
" Thằng nhóc láo này, vì một người đàn bà đánh cả ông nội mày à, nếu mày ngoan ngoãn chịu kết hôn với Thạch Anh thì tao đã không nhốt mày rồi". Vừa dứt câu lão già Cao nhanh chóng đi ra ngoài để Thiên Minh gào khóc một mình.
Hôm Giai Mẫn bỏ đi, Thiên Minh bị tiêm thuốc ngủ ngủ mấy ngày liền, khi tỉnh dậy anh quan sát lên màng hình tìm mọi gốc gách không thấy cô đâu, miệng luôn gọi "Giai Mẫn em đâu rồi".
Nhưng tìm hoài anh vẫn không thấy chỉ thấy trong nhà có 4 con người quanh quẩn mà không thấy bảo bối của anh đâu. Thiên Minh túm áo vệ sỉ ở góc phòng chất vấn và biết được cô đã xách vali rời đi.
Nghe Giai Mẫn bỏ đi, anh ngã quỵ xuống đất ôm đầu:" Không, đừng đi mà, đừng bỏ anh lại, anh sợ mất em lắm, đừng bỏ anh, anh sợ cô đơn lắm, anh sợ đau lắm...., đừng mà".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-la-nguoi-duy-nhat-co-em/2996316/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.