Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đây cũng đã gần kết thúc một năm học. Liễu Như giật mình nhìn vào tờ lịch, trong bụng không ngừng cảm thán: Nhanh như vậy sao? Nhớ ngày nào mình và ba mẹ mình chỉ mới tới đây làm thủ tục nhập học, vậy mà bây giờ mình sắp phải làm thủ tục tốt nghiệp rồi. Cô thở dài một tiếng, trong lòng nuôi một cảm xúc luyến tiếc.
Cô chậm rãi bước đi trên sân trường. Mùa hè cũng gần đến rồi. Lá cây xơ xác lác đác rơi ở trước mặt cô. Cô vô ý giẫm lên đám lá khô mà bước đi. Nếu tồn tại hai từ bắt đầu, vậy cũng sẽ tồn tại hai từ kết thúc. Lúc mới bắt đầu thì không trân trọng, đến khi kết thúc rồi lại cảm thấy không đành. Nhưng mà Liễu Như cũng không phải không trân trọng tháng ngày qua, chẳng qua là không dự liệu trước được ngày chia xa lại đến nhanh như vậy.
Đột nhiên Liễu Như phát hiện Minh Phong đi ở phía trước, cách cô một khoảng khá xa. Cô chăm chú quan sát dáng đi của Minh Phong. Người này cho dù là nhìn từ góc độ nào cũng đều hoàn hảo như vậy. Cô chợt nhớ lại hình ảnh lần đầu tiên cô trông thấy Minh Phong ở phòng hiệu trưởng. Thật không thể tin được, mình từ một người xa lạ trở thành một người bạn ngồi cùng bàn với cậu ấy. Liễu Như đưa tay ra, muốn chạm đến Minh Phong nhưng bản thân cũng không có phép màu, ngàn vạn không thể chạm tới được. Cô vạn phần bi thương, mình theo đuổi cậu ấy lâu như vậy, hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-la-nguoi-dan-ong-yeu-em-nhat-doi/1080335/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.