Liễu Như tạm biệt ba chồng tương lai, đi trở về lớp với nhiều suy nghĩ trong đầu. Vừa trở vào lớp, nghênh đón cô đầu tiên chính là ánh mắt chú ý của những bạn học có mặt trong lớp. Đình Nam đại diện cho cả lớp hỏi: "Món quà trên tay của cậu là của thầy hiệu trưởng sao?"
Ba từ `thầy hiệu trưởng´ này tưởng chừng như đơn giản như lại rất nhạy cảm với Liễu Như, nhất là trong lúc như thế này. Cô cong khóe miệng lên cười, nhưng không ai nhận ra ẩn trong nụ cười ấy là một sự tức giận: "Làm gì có? Thầy hiệu trưởng sao lại vô cớ tặng tớ món quá như thế chứ. Các cậu đừng suy nghĩ nhiều."
Cô muốn trở về chỗ ngồi nhưng mà cũng không thực hiện được. Đỗ Duy Nhất đang chắn ngang đường cô đi: "Cậu và thầy hiệu trưởng là quan hệ gì vậy? Bọn tớ trong lớp rất muốn biết." Không rõ từ lúc nào, cũng không hiểu nguyên nhân, Đỗ Duy Nhất dạo gần đây đã có thái độ hữu nghị, nhã nhặn hơn với Liễu Như. Bằng chứng là ngay lúc này Duy Nhất đang nói chuyện với cô bằng giọng điệu thân thiện.
Liễu Như đang rơi vào tình huống tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Cô thật là muốn phát điên, nhưng cũng may là kìm nén lại được. Cô cũng dùng giọng điệu thân thiện để đáp lời: "Lần trước do tớ nghỉ học hai ngày không phép, thầy chủ nhiệm đã báo lên ban giám hiệu nên hôm nay tớ bị bắt lên văn phòng đoàn làm kiểm điểm đó mà. Thầy ấy và tớ hoàn toàn không có mối quan hệ nào." Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-la-nguoi-dan-ong-yeu-em-nhat-doi/1080332/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.