Ban đầu, khi nghe chính miệng thầy hiệu trưởng nói ra rằng Minh Phong rất hận mình, Liễu Như hoang mang ở trong đầu. Cô thật không hiểu, nếu như là quan hệ cha con, người cùng một nhà sao lại hận thù nhau? Nhưng kế tiếp, cô liền hiểu ra vấn đề. Ngay sau đó cô liền thay đổi thái độ, vô cùng không hài lòng đi tới trước mặt thầy hiệu trưởng, khẩu khí không lịch sự: "Thầy là người cha tàn nhẫn đây sao? Thật là không thể ngờ. Một người được người người kính trọng như thầy đây lại là một người cha vô tâm đến thế. Chẳng lẽ thầy không có tim, không có phổi sao?" Càng nói cô càng không kiềm chế được bản thân. Những lời này dù có bất kính, nhưng vì trút giận giúp Minh Phong, cô cũng không suy tính gì nhiều.
Thầy hiệu trưởng cảm thấy bất ngờ trước những lời này: "Em đang nói năng hồ đồ gì vậy?"
Liễu Như cảm nhận được men rượu nồng nặc tỏa ra khi thầy hiệu trưởng nói chuyện: "Thầy đã say thật rồi sao? Cho nên mới không nghe những lời em vừa mới nói?" Trong giọng nói chứa đầy sự mỉa mai.
"Thầy nghe được chứ, nhưng mà..." Ánh mắt của ông lộ ra tia bi thương. Ông cầm chai rượu lên, uống một ngụm, rồi cười nhạo: "Người cha tàn nhẫn sao? Mình là người cha tàn nhẫn sao? Minh Phong đã nói với em những gì về thầy?" Câu cuối cùng vô cùng nghiêm túc.
Liễu Như vốn đã muốn nói ra từ lâu, bây giờ là chính miệng ông hỏi, cho nên cô cũng không ngần ngại trả lời: "Lúc em bị bệnh cần phải uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-la-nguoi-dan-ong-yeu-em-nhat-doi/1080330/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.