Liễu Như về tới kí túc xá. Cô ngồi xuống giường, có chút bất an nơi lồng ngực, cũng có chút an tâm. An tâm ở chỗ, Minh Phong không ghét mình. Bất an ở chỗ, cậu ấy lại tỏ thái độ lạnh lùng với mình. Hai thế giới sao? Chúng ta sống cùng một thế giới mà, ở đâu ra hai thế giới? Nếu như cậu nói hai thế giới, vậy cậu là thế giới đàn ông, tớ là thế giời đàn bà, như vậy mới đúng. Chứ không có chuyện cậu ở thế giới đen tối, tớ ở thế giới trong sáng đâu.
Cơn đau rát vẫn còn âm ĩ ở cùi chỏ và đầu gối. Dưới ánh đèn sáng như ban ngày, Liễu Như thấy được ở hai chỗ đó đã bị trầy xướt, rươm rướm máu, còn dính một ít bụi. Cô thấy được vết thương, như thế sẽ có cảm giác đau hơn khi không nhìn thấy. Nhưng mà Liễu Như cũng không phải dạng liễu yếu đào tơ, chút vết thương nho nhỏ này có đáng là gì. Cô đi vào phòng tắm, rửa sạch vết thương, sau đó ra ngoài dùng băng dán lại một cách sơ sài.
__________
Một buổi sáng nữa lại tới. Đã hơn sáu giờ rưỡi rồi mà Liễu Như vẫn còn nằm quấn chăn trên giường. Đến khi giật mình tỉnh dậy, cô liền phát hiện ra mình sắp trễ học, nên vội vàng chuẩn bị đi học, ngay cả bữa ăn sáng cũng bỏ qua, để trưa ăn bù luôn thể.
Cùng thời điểm đó, Minh Phong cùng Đình Nam và Đức Hải đã có mặt ở trong lớp. Đình Nam vẫn là người bắt chuyện trước: "Các cậu có thấy lạ không? Hôm nay có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-la-nguoi-dan-ong-yeu-em-nhat-doi/1080299/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.