Phía Hình Dương.
Cung Ni:" Dương! Anh đừng quá lo lắng cho an nguy của Ngọc Vũ, tôi đã cử người đi lùng sục khắp các khu vực lân cận rồi, rất định sẽ tìm được cô ấy."
" Ngọc Vũ em ấy đã rơi vào tay Hội Pháp Sư rồi, sống chết không rõ, chậm trễ một phút em ấy cũng có thể chết dưới tay chúng. Sao tôi có thể ngồi yên được".
Hình Dương lo lắng đứng ngồi không yên, mặc dù vết thương của anh chưa lành nhưng anh vẫn lo cho tính mạng của cô hơn.
Khó khăn lắm mới tìm lại được cô, chưa vui vẻ được bao lâu đã lại phải biệt ly rồi. Hình Dương tự trách bản thân mình đã không giữ được lời hứa, đã lại để cô rơi vào tay thần chết.
Anh thất vọng mà tự lấy tay đập vào ngực mình. Thấy vậy, Cung Ni vội vàng cản lại, cô trách anh sao chỉ nghĩ cho Ngọc Vũ mà không nghĩ cho bản thân mình.
Anh không đợi được sao? đến khi vết thương khỏi anh muốn đi thì đi, ở thì ở, cô sẽ không cản nữa. Nhưng bây giờ vết thương đang rất nghiêm trọng, nếu tìm được Ngọc Vũ chắc gì hai người đã bình an trở về.
"Cung Ni! Cô làm sao biết được thời gian mà tôi với Ngọc Vũ đã gắn bó với nhau lâu thế nào, từ cái hồi mà cô ấy còn nhỏ xíu tôi đã bảo vệ cho cô ấy rồi?".
"Cung Ni! tôi đang đợi thời cơ để cứu Ngọc Vũ khỏi sào huyệt bọn Hội Pháp Sư nhưng người của cục tình báo quá nhanh, họ đã đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-bao-ve-em-nhu-cach-anh-bao-ve-tam-gioi-nay/3391008/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.