Ngọc Vũ đang đi thì bỗng dừng, cô quay lại chỗ Địch Phương Cực chỉ tay vào mặt hắn. Ngọc Vũ lớn giọng doạ nếu hắn giám trêu đùa tình cảm của Phương Lan Yên thì cô sẽ không để hắn yên. Hắn sẽ bị chặt ra làm trăm mảnh, rồi cô ném xuống cầu Vô Kiều cho hắn đầu thai thành súc vật.
Địch Phương Cực cảm thấy kinh tởm trước việc làm của cô, anh không ngờ cô có thể làm ra điều bỉ ổi như vậy. Cũng phải thôi, một tiểu thư quyền quý như cô không gì là không thể cả, vả lại còn là con gái của tà thần. Anh nhìn xuống dưới, mẩu giấy anh đưa cho đã bị cô bóp nát vụn vì tức giận.
"Này! Đó là tờ giấy rủ Lan yên đi chơi..Sao...Sao cô làm vậy?" anh giả vờ sợ hãi, một tay chỉ vào tờ giấy, một tay đưa lên miệng cắn cắn như đứa trẻ con. Cô nhìn theo hướng anh chỉ thì hốt hoảng nhận ra tờ giấy đã bị bản thân bóp nát vụn từ khi nào.
Cô mở tờ giấy ra những dòng chữ bên trong đã không còn nhìn rõ nữa, từ một tờ giấy phẳng lỳ giờ đây đã tràn ngập nếp nhăn nhó.
Ngọc Vũ giục Phương Cực mau đi viết lại nhưng anh cười để lại mẩu giấy vào tay cô rồi lắc đầu từ chối, đổ hết mọi tội lỗi lên đầu cô:
"Tôi không biết gì hết nha, đó là do cô làm"
Ngọc Vũ chán nản nhìn Địch Phương Cực, chỉ vì muốn cho em gái vui mà cô phải chịu những tổn thương như này.
Nhìn vẻ mặt lo lắng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-bao-ve-em-nhu-cach-anh-bao-ve-tam-gioi-nay/3390995/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.