Ngày cuối cùng của tháng 9, nhiệt độ hạ xuống mức hai mươi độ.
Hàng cây ngô đồng hai bên đường bị làn gió thu se lạnh thổi qua, lá rơi rào rạt, xoay mình đáp đất. Cây bạch quả vàng óng ánh đung đưa trong gió.
Một chiếc xe bảo mẫu màu đen vững vàng lướt trên con đường lớn giữa trời thu, kín đáo không kém phần trang nhã.
Tuy nhiên, bên trong xe——
“Sao bây giờ cậu mới nói cho tớ biết ‘bạch nguyệt quang’ của cậu sống ngay bên cạnh hả? Dù mình bận quay phim không có thời gian ngủ, nhưng tám chuyện thì luôn có thời gian mà!”
“Anh ta nói gì cơ? ‘Để tôi mở giúp cậu’?”
Thích Dao ngồi ở ghế sau, trên đùi chất một chồng tài liệu, cúi đầu lật xem, hàng mi dài khẽ rung, tùy ý đáp một tiếng: “Ừm.”
Diệp Thanh Mạn hét lớn: “Trời đất ơi!! Đây chẳng phải là đang tỏ tình với cậu sao?! Anh ta chủ động đề nghị giúp cậu mở nắp chai, anh ta yêu cậu thật rồi đó!!”
Thích Dao chậm rãi nhíu mày: “……?”
“Cậu lén vào hội fan couple phải không?”
Nếu không thì cái khả năng “từ trong dao kiếm gọt ra đường kẹo ngọt” này từ đâu mà ra.
“Làm gì có, đến mạng còn không có.” Diệp Thanh Mạn bĩu môi. “Đây là sự nhạy cảm trời ban của người đứng ngoài nhìn các cặp đôi thôi! Câu nói đó với lời tỏ tình khác nhau chỗ nào hả?!”
“Chứ không thì người ta rảnh rỗi tới mức đó sao? Có thể mua được nhà đối diện cậu, mười phần thì chín phần là giàu có, mà người như vậy lại ngày ngày ở nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sao-roi-xuong-te-dao/4701216/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.