Ngày 16 tháng 9, bầu trời u ám.
Phong cảnh lưng chừng sườn núi rất đẹp, trời quang mây tạnh, cây liễu xanh um tươi tốt đứng hai bên, che phủ đi mái hiên nhô ra.
Chùa Đại Từ luôn tràn ngập hương khói, du khách tấp nập.
Đến 4 giờ chiều, mặt trời bị mây che khuất, nhưng cái nóng mùa thu vẫn oi ả khó chịu.
Thích Dao bước ra khỏi hành lang dài, nhìn lại sân sau của ngọn núi lần cuối, từng bậc từng bậc cầu thang nối tiếp nhau đi xuống.
Cô thong thả bước xuống núi, tâm trí thư thái, tìm thấy sự bình yên hiếm có. Đến chân núi, cô nhìn thấy Kiều Niệm đang đứng bên cạnh một chiếc Audi A4.
Người phụ nữ không cao lắm, vóc dáng nhỏ nhắn, phong thái nhanh nhẹn, đưa tay tháo kính râm, “Thế nào rồi?”
“Còn có thể thế nào nữa?” Thích Dao cười cười, đi vòng qua ngồi vào ghế phụ, “Những chuyện cần nói tôi đã nói hết rồi.”
Kiều Niệm chuyển cần số, xoay vô lăng. “Chuyện ngày hôm qua, tôi xin lỗi. Cơ hội hiếm có quá, tôi quên mất chuyện đó.”
Thích Dao ừ một tiếng, không nói chuyện.
Kiều Niệm không khỏi nghiêng đầu nhìn cô.
Thích Dao vẫn rất xinh đẹp ngay cả khi không trang điểm.
Áo trắng quần đen đơn giản, đội mũ che nắng che gần hết khuôn mặt. Khuôn mặt nhỏ nhắn đường nét rõ ràng, làn da mịn màng trắng nõn, chiếc mũi nhỏ xinh, đôi mắt như hoa đào, không quá tròn cũng không quá dài, che đi vẻ sắc bén.
Kiều Niệm khó có thể nói được đây là tốt hay xấu.
Ngoại hình này vừa làm người khác dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sao-roi-xuong-te-dao/4701205/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.