Quyển 2: Đường vành đai Tây Bắc.
Khúc Nhất Huyền "xùy" một tiếng, nhẹ buông tay, điện thoại rơi xuống giường.
Cô đi chân trần, đeo dép vải của khách sạn, đầu tiên đi mở điều hòa trước.
Chờ khí lạnh dần dần tỏa ra khắp phòng, cô vẫn giữ nguyên quần áo thả mình nằm lên chăn, sờ đến điện thoại di động rơi ở đầu giường, gửi cho Viên Dã một tin nhắn ngắn: "Cầm cho tôi bộ quần áo để thay, giao cho tiếp tân đưa lên."
Viên Dã vốn là phú nhị đại của giai cấp tư sản dân tộc, nguyên quán ở Tây Ninh. Lúc quốc gia mở rộng chính sách nâng đỡ khu vực phía Tây cha mẹ cậu ta rất biết bắt kịp thời thế nên để dành được không ít gia sản cho cậu ta.
Khi Khúc Nhất Huyền mới quen cái con người kia, Viên Dã không khác gì một tiểu nhà giàu mới nổi. Ngày ngày đi theo Bành Thâm chơi việt dã, thám hiểm, vung tiền như nước.
Về sau, cũng rất không may mắn Viên Dã, trong số mệnh đã định sẽ gặp phải kiếp số là cô đây. Sau khi phục tùng dưới sự chỉnh đốn của Khúc Nhất Huyền, nghĩ thông suốt hơn, cũng tự cải tà quy chính, thành thành thật thật theo cô đi cứu viện.
Hai cụ già Viên gia thấy con trai hoàn toàn tỉnh ngộ, bọn họ đều vui mừng mua nhà cho Viên Dã ở Đôn Hoàng làm nơi đặt chân hằng ngày cho cậu ta.
Khúc Nhất Huyền cũng coi là được nhờ, mùa dẫn đường đắt khách thì ở khách sạn, đến mùa ế khách thì trả cho Viên Dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sao-roi-vao-gio-cat/3225101/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.