Ngô Song Song cầm di động tức giận đến hoa dung thất sắc, không tình nguyện dừng lại.
Hồ Phong híp mắt nhìn Phượng Phi, hơi hơi thu liễm biểu tình bừa bãi trên mặt, nhìn An Đóa một cái rồi tiếc nuối thu hồi ánh mắt, có lệ nói với Phượng Phi: "Cô Phượng đừng để ý, tính tình Song Song đơn thuần nghĩ sao nói vậy, nhưng cô ấy cũng là thay An Đóa suy nghĩ không phải sao? Kỹ thuật diễn của cô ta không tốt, ca hát cũng không hay, quay phim ngắn hay MV cũng không được, chỉ có thể chụp tạp chí thôi."
Khoé môi An Đóa giương lên nụ cười lạnh, không nói câu gì, để mặc tên béo này vu hãm bôi đen chính mình. Chân tướng sự thật ra sao, cô sẽ thể hiện ra đúng thời điểm, mà không phải tranh chấp cùng tên mập này bây giờ.
"Tôi nhớ rõ An Đóa đã là nghệ sĩ của tôi." Phượng Phi lạnh nhạt đánh trả: "Nghệ thuật diễn xuất của cô ấy tôi sẽ lập ra kế hoạch thật tốt, không cần hai vị phải quan tâm."
Hồ Phong nghẹn lại, há mồm muốn nói gì đó lại phát hiện Phượng Phi còn cao hơn mình, mà mình vừa nãy cũng phải ngước nhìn cô ấy, sắc mặt lập tức trắng bệch, đen mặt buông lời tàn nhẫn: "Tôi đây mỏi mắt mong chờ, rốt cuộc tôi đã dẫn cô ta được một năm, không tìm được sở trưởng nào khác ngoài khuôn mặt của cô ta, cô Phượng nếu thực sự có thể tìm thấy thì đúng là đáng mừng. Thật không may, Song Song còn buổi thử vai quan trọng, chúng tôi xin phép đi trước!" Nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sao-lap-lanh-trong-sinh-anh-hau-so-mot/1168420/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.