Editor: Tuyết Phù Dung + Beta: Riêu
Thượng Phong đưa hai người ra khỏi lều.
Cậu ta bật đèn pin, im lặng không lên tiếng đi ở phía trước, chờ đến trước lều, cậu ta cúi người vén rèm vải lên, quay đầu nhìn về phía Khúc Nhất Huyền ở ngay sau lưng cậu ta: “Tiểu Khúc gia cô sớm nghỉ ngơi một chút, ngày mai sáng sớm phải lên đường, rất cực khổ.”
“Sáng sớm?” Khúc Nhất Huyền hỏi: “Muốn sớm thế nào?”
Cô đá rơi giày leo núi, đi chân trần vào trong lều vải.
Ánh mắt Thượng Phong từ đôi giày leo núi màu nâu chuyển đến trên chân Khúc Nhất Huyền, trong miệng câu “Hừng đông liền xuất phát” mới nói một nửa, cổ đau xót, ngay sau đó miệng bị chặn lại, không chịu khống chế mà ngã vào nệm lót ẩm trong lều.
Không đợi cậu ta kịp phản ứng, trên lưng bỗng trầm xuống, một cái chân đặt lên trên, gắt gao ghìm cậu ta lại trên mặt đất.
Mũi dao găm Thụy Sĩ trong tay Khúc Nhất Huyền bắn ra, không nhẹ không nặng đặt trên động mạch cổ của hắn, cô hạ giọng, cảnh cáo hắn: “Tôi hỏi mấy câu, rồi sẽ để cậu đi.”
Đáy mắt Thượng Phong có tia bi phẫn chợt lóe lên, nhưng mà thế cục bất lợi, đến tư cách đàm phán cậu ta cũng không có, chỉ có bó tay chịu trói.
Ánh mắt của hắn dời xuống, ám chỉ thanh dao găm Thụy Sĩ đặt trên cổ mình, sợ chính mình thỏa hiệp không đủ rõ ràng, một bên chớp mắt biểu thị đồng ý, một bên á á hai tiếng.
Vừa á xong, Phó Tầm vén rèm đi vào.
Anh mang theo giày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sao-lac-trong-bao-cat/559860/quyen-3-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.