Bố Giản đã nghĩ tới rất nhiều tình huống, cảnh tượng khi bản thân mở cửa ra sẽ thấy. Trên thực tế, khi nhận điện thoại của bác bảo vệ, trên đường phóng xe về, ông thiếu chút nữa bị chính sự tưởng tượng của mình hù chết.
Nhưng cho dù cả nhà bị càn quét sạch sẽ, cũng không chấn động bằng cảnh tượng trước mắt ông lúc này!
Duy Duy của ông, cùng một người đàn ông ngồi bên bàn ăn, trên bàn có hai cái bát còn nóng, đứng từ ca cũng có thể ngửi thấy mùi thơm! Duy Duy còn tự tay gắp thức ăn, đút vào miệng tên kia!
Trời đất đảo điên rồi! Vào nhà ông ăn cuớp, còn dám bắt con gái rượu của ông nấu cơm cho nó?!
Nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện đã bị ông dập tắt ngay lập tức, không đúng, nếu mà ăn trộm thì không thể như thế này được, vậy cũng quá hống hách rồi!
Có nghĩa là… Là người quen của Duy Duy?
Ánh mắt ông lộ vẻ nghi ngờ, Giản Duy rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, đứng lên nói: “Cái đó, bố mẹ, không có ăn trộm, bác Trương hiểu lầm rồi, đây là… Là bạn của con…”
Miệng thì nói nhưng trong lòng cô đã sụp đổ rồi. Người tính không bằng trời tính, không nghĩ tới bố mẹ lại đột ngột trở về! Bây giờ là tình huống gì đây, yêu đương vụng trộm bị bắt sao?
Nếu biết từ sớm, còn không bằng để Giang Ngật bị coi là trộm bắt đi!
“Bạn?” Bố Giản chau mày, cánh tay đang giơ cây chổi chậm rãi bỏ xuống, ánh mắt của ông dừng lại trên người Giang Ngật.
Cậu thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sao-duy-nhat/731316/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.