Dưới sự hướng dẫn tận tình của tôi. Khúc Hoài đã học được cách lái xe máy điện.
Mỗi buổi sáng, anh ấy lái xe của tôi đến đón tôi trước, rồi chở tôi đi làm cùng.
Thỉnh thoảng chúng tôi sẽ ăn sáng ở ngoài. Ví dụ như, món bánh kếp ngũ cốc mà anh ấy thích nhất.
"Thêm trứng thêm quẩy giòn, không cay nhé?" Ông lão bán bánh kếp từ lâu đã nắm rõ khẩu vị của anh ấy.
Khúc Hoài mỗi lần trả tiền đều đưa tiền mặt. Anh ấy từng nói với tôi: "Mã QR thanh toán trên quầy của ông lão không phải của ông ấy, mà là của con trai ông ấy."
Lúc anh ấy l.à.m t.ì.n.h nguyện viên ở khu phố, nghe thấy người khác nói chuyện phiếm. Nói ông lão vất vả thức khuya dậy sớm kiếm tiền. Vậy mà con trai lại lười biếng, cuối cùng tiền đều bị con trai lấy hết.
Vì vậy, anh ấy sợ quét mã thanh toán, ông lão sẽ không nhận được tiền. Thà phiền phức một chút rút tiền mặt, như vậy ông lão cũng có thể giữ lại chút tiền phòng thân.
Cũng chính vì vậy, ông lão bán bánh kếp đặc biệt yêu quý anh ấy. Tôi ngồi ở ghế sau xe máy điện, nhìn bóng lưng anh ấy. Nhìn anh ấy trò chuyện vui vẻ với ông lão, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ.
Tôi cảm thấy dường như mọi thứ thật sự khác rồi. Anh ấy thật sự đang thay đổi. Đang từng bước thoát khỏi vực sâu. Có được cuộc sống mới.
Nhưng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sao-cua-khuc-hoai/3652865/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.