Xe của Vương An Huệ đến trước cổng bệnh viện, vây quanh ở bên ngoài, là một binh đoàn phóng viên cùng camera.
Tại thời điểm sự cố xảy ra, bên ngoài khách sạn đã có hơn trăm phương tiện truyền thông, không đến năm phút tin tức liền truyền ra ngoài, hiện tại những người qua đường cũng đã đi quanh khắp bệnh viện. Tuy rằng không biết bọn họ cụ thể nằm ở trong lầu mấy, đám phòng viên lại không hẹn mà cùng lựa chọn ngồi đợi ở đây, trông cậy vào có thể đào được tin tức trực tiếp, đó chính là tiêu đề cho ngày mai!
Vương An Huệ phân phó nói: "Đi từ cửa phía nam vào, đừng để bị bọn họ phát hiện."
Luẩn quẩn một vòng lớn, rốt cục chờ đến khi chị tới nơi, Hạ Tâm Đồng đã gấp muốn chết. Cô ấy đeo kính râm đội mũ đứng ở đại sảnh, Vương An Huệ một đường bước đi như bay, thậm chí đi qua bên cạnh cô ấy không hề dừng lại dù chỉ một chút, mà Hạ Tâm Đồng cũng vô cùng phối hợp, ngay cả chào hỏi cũng không liền tự giác đi trước dẫn đường.
"Tình huống như thế nào?"
Hạ Tâm Đồng nói: "Tiểu Hi ngất đi, lúc em đi ra còn chưa tỉnh, vết thương trên người cũng..."
Vương An Huệ chau mày, bước chân cũng theo đó nhanh hơn. Chờ thang máy đến tầng trệt, vừa đi ra ngoài liền thấy đám người nhốn nha nhốn nháo, tầng lầu này đã được bao trọn, hiện tại chờ ở hành lang phần lớn là người có mặt ở hiện trường tối nay.
Vương An Huệ thấy đạo diễn Khương Bính Kỳ, vẻ mặt ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sao-cho-doi-em/456731/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.