Crystal một phen kéo anh, “Đừng đứng ở cửa, vào trong trước đã.”
Nghi Hi đóng cửa lại, Lê Thành Lãng nói: “Simon vừa gọi điện thoại cho anh, nói không thấy Crystal, vừa lúc anh đang ở nhà, liền ra tìm xem.”
Lê Thành Lãng mua căn nhà ngay gần đây, đường xe chỉ có mười mấy phút, cho nên tối nay là anh vừa lúc ở chỗ ấy, mới có khả năng nhanh như vậy tìm tới đây?
“Không phải anh đang ở Bắc Kinh sao? Không nghe nói tin tức anh tới Hồng Kông.” Nghi Hi hỏi.
Lê Thành Lãng: “Lặng lẽ trở về.”
Crystal hưng phấn giữ chặt tay anh, “Chú Lê chú tới là quá tốt, cháu thật sự rất đói, chú nấu cơm cho cháu ăn có được hay không?”
Nghi Hi: “Không phải em vừa ăn bánh ngọt và pudding sao?”
“Mặc kệ mấy thứ đó, em muốn ăn mì sợ chú Lê làm. Ở 3 tháng tại London, đồ ở đó làm cho em ăn đến muôn nôn, hiện tại cần cứu vớt ngay!”
Lê Thành Lãng cười cười, “Cho dù chú muốn làm cho cháu, trong phòng này cũng không có nguyên liệu nấu ăn, bằng không trước tiên chú đưa cháu về nhà, ngày mai hoặc khi khác sẽ làm cho cháu ăn?”
Crystal lập tức suy sụp sụ mặt, “Vậy thì thôi, cứ để cháu đói đi.”
Tiểu công chúa co người trở lại ghế sofa, Nghi Hi thấp giọng nói: “Quan hệ của hai người rất tốt nha.” Crystal rõ ràng bắt đầu phát cáu với Lê Thành Lãng, còn với người chị gái ruột là cô cô bé lại đối xử khách khí hơn nhiều.
Ánh mắt của Lê Thành Lãng cổ quái, “Thu hồi mấy ý nghĩ lung tung của em đi, cô bé thật sự có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sao-cho-doi-em/456706/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.