“Ngày mai em có thông cáo, không đi được.”
“Anh đã hỏi thăm rồi, ba ngày gần đây em đều không có thông cáo.”
“Nhưng em còn có chuyện khác!”
“Chuyện gì?”
“Em muốn quay về Nam Kinh…”
“Chú Lương đang ở nước ngoài, em về Nam Kinh làm gì? Ở với người nhà và người giúp việc, hay là hai người ông nội bà nội không có huyết thống kia?”
Nghi Hi liếc mắt xem thường, “Sao lại nói như vậy? Quan hệ giữa em với ông bà nội rất tốt!”
Thẩm Phong giơ hai tay lên, “Được được được, là anh nói sai. Là anh lấy dạ tiểu nhân, đọ với lòng quân tử, hiểu lầm thân tình chân thành tha thiết giữa các người, được chưa?”
Nghi Hi hừ một tiếng, Thẩm Phong nói: “Chẳng qua em cũng đừng lấy những câu đó lừa gạt anh, dù sao chăng nữa đêm nay, em cũng phải cùng anh đi gặp ông già. Bằng không anh sẽ không biết ăn nói thế nào.”
“Em nói này anh có chút tự giác nào khi làm anh không vậy? Vào thời điểm này, chẳng lẽ không phải anh nên vì em mà ném đầu, rắc nhiệt huyết, hy sinh bản thân, thành toàn cho cơ hội lớn của em họ sao? Sao anh lại có thể tự mình đưa em vào hang cọp!”
Thẩm Phong kéo cà-vạt, “Thôi đi, ông già kia đối với anh có thể nói là miệng hùm, đối với em? Chỉ cần ông ấy mắng em một câu, anh cũng phải đi đốt pháo ăn mừng, nhà chúng ta cuối cùng cũng có tiến triển lớn!”
“Ha, anh cũng biết ông ngoại thiên vị em? Anh biết là tốt, có tin em sẽ đem chuyện anh bao dưỡng ngôi sao nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sao-cho-doi-em/456652/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.