Nếu như Triệu Vĩ Hàng quả thực không còn cơ hội sống sót, anh cũng tự nguyện giành cho Thả Hỷ một con đường sống. Tuy nhiên, cánh cửa hướng về phía anh trong tim Thả Hỷ đã hoàn toàn khép chặt, anh chỉ có thể hy vọng cô ấy cầu nhân đắc nhân mà thôi.
***
“”Sao em không chịu ngoan ngoãn một chút!“. Thấy cô ngã xuống như vậy, Triệu Vĩ Hàng xót xa, cuống cuồng hốt hoảng. Anh bế cô lên giường, kiểm tra chân của cô, nhìn bên ngoài nó vẫn không có biểu hiện gì khác cả.”
đoạn này thấy được rằng bản thân Triệu Vĩ Hàng không thể làm ngơ lạnh lùng được
Đợi đến khi có tiếng chuông cửa, Thả Hỷ đã cảm thấy quá chóng mặt vì Triệu Vĩ Hàng đã không ngừng đi đi lại lại từ nhà tắm đến đầu giường. Anh không nghĩ ra việc để một chậu nước lạnh bên cạnh đó, vừa giảm bớt việc đi lại, vừa thuận tiện cho việc thay khăn. Còn cô cũng không muốn nhắm mắt lại để không nhìn thấy anh nữa. Triệu Vĩ Hàng ra mở cửa, sau đó anh dẫn 3 người, Đinh Chỉ Túc, Trịnh Hữu Khánh và cả Tần Mẫn Dữ.
Thả Hỷ đưa mắt hỏi Chỉ Túc, sao lại gọi cả Tần Mẫn Dữ tới. Chuyện bé xé ra to như vậy, đây vốn không phải là phong cách của cô ấy. Đinh Chỉ Túc ghé sát vào tai Thả Hỷ, tư thế như đang muốn đỡ cô ấy, khe khẽ nói: “Trịnh Hữu Khánh định mượn xe qua đón cậu, không ngờ mượn luôn cả tài xế”.
“Ba người bọn cậu có thể khiêng tớ về nhà không?”. Thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sao-ban-ngay/2824627/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.