Chương trước
Chương sau
- Oa…mệt quá_nó trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi, may hôm nay còn có Kiều Trân phụ giúp nó ít nhiều không thì giờ này chắc nó chưa về tới nhà.Lê lết đôi dép lên phòng, nó dùng hết sức lực cuối cùng để đi tắm rồi nằm kì ở giường

- Xuống ăn cơm đi con_mẹ nó

- Không, con không muốn ăn.Con muốn ngủ giờ con mệt lắm_nó

- Ừ vậy con ngủ đi, khi nào đói thi xuống bếp ăn nha con_mẹ nó

- Dạ_nó

Mẹ nó ra khỏi phòng, chỉnh lại nhiệt độ điều hòa cho nó

- Con đâu rồi_ba nó

- Nó bảo mệt không muốn ăn_mẹ nó

Mẹ nó ngồi xuống bàn không thiết cầm đũa, quay sang nói với anh nó

- Huỳnh Anh này, con xem thế nào đi chứ mới đi làm một ngay đã bơ phờ thế này thì sau này sẽ còn thế nào_mẹ nó

- Dạ con sẽ chú ý_anh nó

Công việc hôm nay đi làm của nó không khác ngày hôm qua là mấy, vẫn là mấy công việc lặt vặt nhàm chán đó.

Đang photo tài liệu thì một nhân vật tầm cỡ xuất hiện

- Giám đốc, anh có gì dặn dò_trưởng phòng

- Nhân viên tập sự kia là người quen của tôi, mong mọi người quan tâm giúp đỡ cô ấy_anh nó chỉ vào nó

- Hương Thảo sao_Tú hỏi

- Phải cô ấy đấy_anh nó

- Vâng tôi sẽ để ý_trưởng phòng

- Cảm ơn, giờ tôi đi trước_trưởng phòng cúi nhẹ đầu trước anh nó

Kiều Trân đang photo giấy giúp nó thì hỏi

- Chị à, chị quen biết giám đốc sao_Trân

- Trước đây từng gặp mặt vài lần thôi_nó

[Gặp mặt vài lần?? vài lần cái gì mà vài lần?? không phải ngày nào cũng gặp hay sao_nó nghĩ thầm]

Lời nói của anh nó có uy thật, giờ nó không phải làm công việc nhàm chán kia mà làm những việc một nhân viên tập sự có thể làm

Đến giờ ăn trưa thì có tin nhắn gửi đến điện thoại của nó

[*Đi anh trưa với anh

*Ok]

- Tốn tiền điện thoại quá_nó nghĩ thầm

Chị gọi đi ăn trưa thôi mà cũng nhắn tin, chịu khó đi vài bước có phải tốt hơn không??

- Chị đi ăn trưa với em nhé_Kiều Trân

- Xin lỗi, chị có hẹn ăn trưa với bạn rồi_nó

- A…có phải bạn trai không_Kiều Trân cười nhìn nó

- Không phải, bạn bình thường thôi.Chị đi trước đây!

Nó cầm túi xách rời khỏi ghế làm việc

- Được giám đốc lên tiếng nói giúp, điện thoại và túi xách đều là hàng giới hạn…cô ta là ai thế??_Tú thắc mắc

Sáng nay Minh Hà dậy sớm, tự tay mình chuẩn bị đồ ăn trưa cho mình và anh nó.Định bụng đến giờ nghỉ trưa sẽ mang tới ăn chung

- Chắc giờ này đang ở canteean của công ty rồi_Minh Hà

Nghĩ đoạn, Hà đến canteean của công ty thì thấy anh nó đang ngồi ăn cùng người phụ nữa nào đó.Vừa ăn vừa nói coi bỗ vui vẻ lắm

- Người kia, là ai vậy ta?_Minh Hà

Hà chưa bao giờ có suy nghĩ người đó là nó vì Hà biết nó đi du học đến tận năm sao với về.Vả lại, giờ nó đã đẹp hơn trước nhiều lắm nên nếu không quen mặt sẽ khó mà nhận ra

- Hình như mình đang là kì đà cản mũi_Minh Hà xách hộp cơm về lại công ty của mình, mở ra ăn một mình

- Đã mất công chuẩn bị, tưởng đâu sẽ được ăn chung vậy mà..._Minh Hà

Cảnh lúc hai anh em nó ăn cơm đã không thể nào rời khỏi mắt của một số nhân viên nữa trong công ty.Nhân viên nữ thì buồn rười rượi, nhân viên nam thì vui như tết, coi như đã loại bỏ được một tình địch nặng kí

Tin đồn lan nhanh như mạng internet…hôm sau khi đến công ty ai cũng nhìn nó.Thái độ của mọi người trong phòng của nó trở nên thân thiện hòa đồng hơn.Mọi người cũng chỉ dám nói sau lưng thôi, hễ thấy anh nó hay nó là im như hến….

Thông tin được lan truyền nhanh chóng đến The Winner rằng giám đốc Huỳnh Anh và nhân viên mới Hương Thảo có mối quan hệ không bình thường

- Mọi người ngây thơ hơn em tưởng_Tuyết Nhi nói khi biết được tin đó

- Vui thiệt, hai anh em có tin đồn hẹn hò_hắn
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.