Lúc này, đầu cậu bắt đầu nặng như chì vì thiếu ngủ. Hai mắt cay xè do phải nhìn màn hình quá lâu. Cơ thể thì uể oải.
- Mình vẫn chưa đọc xong...
Cậu nhìn mấy chương cuối trong tiểu thuyết.
- Chẳng muốn đến trường chút nào.
Drawy lầm bầm, nhưng cậu biết cơ thể mình đã quá sức để tiếp tục duy trì độ tỉnh táo. Cậu dự định sẽ lại nằm ngủ giống mọi lần.
***
Drawy đến trường, vẫn là khung cảnh quen thuộc đó. Trong dòng người tấp nập, chỉ có cậu một kẻ cô độc lạc lõng tại thế giới này. Drawy nhìn lên bầu trời, một không gian chật chội và nhỏ bé và gần như bị che khuất bởi các tòa nhà cao tầng. Vẫn là một màu xám xịt vì khói bụi, khí thải của xe cộ và những nhà máy công nghiệp.
Ngột ngạt và bức bối....đến mức không thể thở được...
Cậu nhìn xung quanh, mọi người đều lướt qua nhau thật nhanh, vội vã phải chạy theo cuộc sống này. Trên mặt mỗi người đều đeo một chiếc khẩu trang, thứ giúp họ giảm lượng khói bụi khi hô hấp. Buồn cười thật đấy, vì con người tự làm ô nhiễm bầu không khí trong lành rồi lại cố gắng tìm cách để họ không phải chịu ảnh hưởng từ những gì làm ra. Cũng chẳng thể trách được khi những thứ con người làm ra lại vô cùng tiện lợi.
Nhưng còn những loài vật khác?
Con người gần như chỉ cứu những loài gần như đã không thể thích ứng với cuộc sống của họ. Họ nghĩ làm như vậy sẽ khiến bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-trong-dem-toi/2510120/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.