- Đây thực sự là do ngươi nấu sao?
Rilderle thỏa mãn ăn hết đĩa đồ ăn trước mặt. Martley cảm thấy nhẹ nhõm vì tay nghề của mình không bị hao hụt.
- Trước đây tôi từng học qua.
Nó làm cậu nhớ đến những ngày cùng mẹ nấu ăn trong bếp. Khi mẹ thấy cậu có năng khiếu trong việc đó, bà đã cho cậu đi học một khóa dạy nấu nướng. Tiếc là cậu dần không thể theo kịp những yêu cầu của giáo viên. Áp lực dần khiến cậu mất đi đam mê. Sau đó cậu chẳng còn vào bếp nữa.
- Ngon lắm.
Martley ngẩn người trước lời nói của Rilderle. Đã bao lâu rồi.. cậu được một ai đó khen ngợi nhỉ. Chính cậu cũng chẳng biết được, quá lâu để nhớ ra.
- Sau này tôi sẽ làm thật nhiều món ngon khác.
- Ta khá mong chờ đấy.
Sau bữa ăn ấy, có vẻ như mối quan hệ giữa hai người đã tốt đẹp hơn. Quả nhiên con đường ngắn nhất đến trái tim chính là đi qua dạ dày. Dưới sự chăm sóc bằng đồ ăn của Martley, Rilderle đã không còn thiếu dinh dưỡng nữa.
- Chủ nhân, ngài bắt đầu giống những đứa trẻ khác rồi.
Martley giúp Rilderle thay trang phục, thịt trên người của cậu chủ nhỏ đã nhiều hơn. Chỉ hơn một tháng, Rilderle đã cao gần bằng cậu đến mức Martley phải tự nhủ rằng chủ nhân của mình là nhân vật mạnh chỉ sau nhân vật chính. Vì thế mà sự phát triển của cậu ấy cũng sẽ hơn hẳn người thường chứ không phải tại cậu phát triển kém.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-trong-dem-toi/2510103/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.