p class="watch-page-fiction-content">Hôm nay là chủ nhật, mọi người đa số đều về thăm gia đình mình. Hai cô bạn và hai anh cô cũng về, cô phải ở đây một mình. Bây giờ cô đang ăn sáng một mình thật buồn. Cô đang nghĩ ngợi gì đó thì có giọng trầm thấp vang lên “Sao em ở đây?”
Cô thoát khỏi suy nghĩ của mình quay lại theo phản xạ thì thấy anh thốt lên: “Anh Tuấn Kiệt”
Anh đi lại ngồi đối diện cô “Sao em không về nhà mà ở đây?”. Mặt cô ủ rũ, giọng buồn bã: “Em không về với bộ dạng như này về thì gia đình lo mất”
Anh gật đầu tỏ ý đồng tình: “Nữa có chuyện gì báo anh đấy”
Cô gật đầu mở điện thoại lên gửi lời mời kết bạn rồi đưa tay về phía anh: “Cho em mượn điện thoại của anh đi”
“Sao em cần nó?” Nói thì nói thế nhưng anh vẫn lấy điện thoại đưa cho cô.
Cô đưa điện thoại trước mặt anh để mở khóa, cô đồng ý kết bạn, vào danh bạ lưu số điện thoại của mình nhưng không lưu tên đưa cho anh. Anh nhìn điện thoại rồi nhìn cô anh nghĩ em ấy có ý gì muốn mình tự lưu tên sao? Ăn xong cô về phòng mình.
Giờ đã là chiều, cô dâng ngồi trên giường đọc sách cô, đang đọc cô bỗng gấp sách lại, cô quá chán.
“Ting” tin nhắn đến. Cô mở lên là anh nhắn “Thay đồ đi 30 phút nữa anh qua dẫn đi chơi. Đợi em dưới cổng kí túc xá”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-tren-bau-troi-dem/2837264/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.