p class="watch-page-fiction-content">Cô và mẹ cô đang tâm sự thì bỗng chị cô đi vào.
“Mẹ và em nói gì vui thế cho con gái tham gia với”
Cô đi lại phía giường ngồi cạnh mẹ. Cô cười tươi nhìn mẹ hỏi: “Chuyện tình của mẹ và bố như thế nào kể cho chị em con nghe với”
Mẹ cô cười hiền dịu: “Thật ra người ta yêu không phải bố con mà là người khác nhưng gia đình ngoại con không chấp nhận nên cho một số tiền rồi bắt người đó rời xa mẹ. Vì người đó ham hư vinh nên đã cầm số tiền đó rời đi. Mẹ rất đau khổ vì bị phản bội, nhưng may thay có bố con luôn ở bên cạnh mẹ động viên, an ủi mẹ rất nhiều. Cũng chính vì hành động của bố con nên mẹ quyết định lấy ông ấy làm chồng, mặc dù lúc đó mẹ không có tình cảm nhiều với bố nhưng khi về sống chung mẹ càng yêu ông ấy nhiều hơn nên mới có hai trái ngọt của tình yêu là hai cô con gái của mẹ”
Bà đưa tay lên vuốt ve mái tóc của hai cô, hết sức âu yếm hai viên ngọc quý của mình.
An Nguyệt khóc ôm bà nói: “Con không muốn xa bố mẹ và em đâu”
Bà đưa tay đánh yêu cô: “Sắp lấy chồng đến nơi rồi mà muốn ở lại gì”
Cô xấu hổ cúi đầu không nói gì. An Thư thấy thế lên tiếng trêu: “Chị mà không cưới chắc anh Đức Huy sang đây quỳ ba ngày ba đêm xin cưới chị mất”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-tren-bau-troi-dem/2837201/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.