“Cô..."
Từng lời từng chữ của An Thư đều khiến người ta tức chết hết nhưng không cách nào phản bác lại được.
Đấu với Mỹ Hinh xong, Ninh Tịch lại chuyển hướng qua Tô Trinh, ra vẻ đáng thương nói: "Tô tiền bối, tôi biết cô rất yêu thích bộ đồ này... tôi cũng phải lấy dũng khí rất lớn mới dám bảo cô cởi nó ra cho tôi... Thật ra thì vừa nãy nói xong tôi cũng hối hận rồi! Quân tử không cướp đồ người khác yêu thích, bộ váy trên người Tô tiền bối... thôi thì đưa cho tiền bối vậy! Tôi cũng không cần nữa!"
"An Thư! Cô..." Từ sau khi Tô Trinh thành danh đã bao giờ phải chịu tức giận như vậy?
Cái gì mà đưa cho cô ta? Con tiện nhân này còn dùng cái giọng bố thí như thế!
"Trinh! Em không sao chứ!" Mỹ Hinh kích động hét lớn lên: "An Thư, cô còn dám nói cô không phải lưu manh vô lại! Chẳng lẽ cô muốn em tôi phải cởi đồ trước mặt nhiều người như vậy sao? Cô chán sống rồi phải không!"
Mỹ Hinh đã kích động đến độ không giữ mồm giữ miệng.
An Thư lúc này mới giả vờ kinh hoàng: "Làm sao có thể chứ! Đương nhiên ý tôi là Tô tiền bối tìm phòng vệ sinh hoặc chỗ nào đó thay đồ, còn tôi chờ ở đây! Chờ bao lâu cũng được mà!”
Mỹ Hinh vừa trấn an Tô Trinh vừa nhìn chiếc váy ngủ màu xám trong tay: "Cái cô cầm tới là đồ ngủ! Cô để Trinh thay cái váy ngủ này đi ra ngoài?"
An Thư vội vàng nói: "Sao tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-tren-bau-troi-dem/2837102/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.