🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Là người từng trải như vậy nên đương nhiên Tề Thân cực kỳ bình tĩnh. Giang Hùng cũng cười ha hả như thể cũng chẳng để tâm nhiều, ông vốn nhắm vào con đường làm phim doanh thu cao cho nên lần này có thể lấy được một vị trí trong danh sách đề cử đã là thu hoạch rất lớn rồi.

Còn thái độ của Thẩm Quân...

Lúc trước Thẩm Quân cũng từng nói với An Thư rằng lần này khả năng giành được giải thưởng không lớn. Mặc dù anh có thể có tên trong danh sách đề cử chứng tỏ không ít người trong ban giám khảo thưởng thức mình. Nhưng giám khảo đa phần là đám người thích phim điện ảnh nghệ thuật, cho nên đề tài của Chỉ Vì Em rất khó hợp khẩu vị của các giám khảo đo.

Lần này người trao giải là một vị đạo diễn nước ngoài: "Mọi người, tôi xin công bố chủ nhân của giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất lần này chính là..."

Tất cả mọi người đều nín thở chờ đợi kết quả...

Hạng mục giải thưởng này quan trọng như vậy cũng bởi vì đạo diễn xuất sắc nhất cũng chính là mũi tên chỉ điểm cho hạng mục nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Rất nhiều trường hợp đạo diễn xuất sắc nhất và nữ diễn viên xuất sắc nhất là cùng một bộ phim.

"Người đoạt giải đạo diễn xuất sắc nhất chính là... Giang Hùng!!!"

Nhân duyên của Giang Hùng trong giới cũng khá tốt nên nhất thời toàn trường vang lên tiêng vỗ tay nhiệt liệt như sấm, bọn họ rổi rít đứng lên chúc mừng Giang Hùng.

Giang Hùng nghe thấy tên mình được xướng lên dường như sửng sốt mất một lúc rồi mới lập tức đứng lên chắp tay cám ơn mọi người xung quanh.

Việc Giang Hùng giật giải đúng là ngoài ý muốn nhưng vẫn hợp lý, dù sao người ta cũng hội tụ hết điều kiện thiên thời, địa lợi, nhân hòa như kịch bản tốt, vốn đầy đủ, diễn viên có diễn xuất tốt...

Ninh Tuyết nhất thời một bộ lộ ra vẻ kích động, cô ta lập tức đứng dậy quay ra tỏ ý muốn ôm Giang Hùng chúc mừng.

Nhưng mà, Giang Hùng lại xoay người chuyển hướng An Thư đầu tiên rồi ôm lấy cô.

Sắc mặt Ninh Tuyết vô cùng khó coi, cái lão già này không ôm diễn viên chính là cô ta mà lại cùng một vai phụ như An Thư chúc mừng là có ý gì?

May mà, An Thư ngồi cách Giang Hùng khá gần cho nên nói ông thấy An Thư đứng gần thì ôm trước cũng là hợp lý.

Sau đó, Giang Hùng mới ôm Ninh Tuyết, Tư Châu và mấy diễn viên cùng nhân viên khác trong đoàn.

Thẩm Quân cũng cười híp mắt chúc mừng Giang Hùng mấy câu, còn Tề Thân ngồi phía trước lại chẳng thể hiện chút biểu tình gì trên mặt...

Trên sân khấu, Giang Hùng cầm cúp trong tay phát biểu cảm nghĩ và quy củ cảm ơn tất cả mọi người.

Lúc chuẩn bị xuống sân khấu thì MC cố tình muốn hâm nóng bầu không khí lên liền cố ý hỏi: "Đạo diễn Giang, ông có thể dự đoán cho chúng tôi một chút, xem lần này giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất nhất sẽ là ai không? Nhất là lần này Ninh Tuyết có tới hai bộ phim được đề cử, ông thấy là vai trong Đoạn Trường Ca hay là vai trong Nhất Thiên sẽ có khả năng hơn?"

Cuối cùng thì Giang Hùng cũng chỉ có thể cười cười nói nói hàm hồ rồi lảng qua vấn đề khác để vấn để này trôi đi. Câu hỏi còn càng xảo quyệt hơn.



Là Đoạn Trường Ca của ông ta hay là Nhất Thiên của Tề Thân có khả năng lớn hơn?

Thế này thì Giang Hùng trả lời kiểu gì?

Cuối cùng thì Giang Hùng cũng chỉ có thể cười cười nói nói hàm hồ rồi lảng qua vấn đề khác để vấn để này trôi đi.

“Ha ha. Nữ chính vẫn là nữ chính”

Hạng mục đạo diễn suất sắc nhất đã trao xong thì chỉ còn một hạng mục cuối cùng, hạng mục nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, cũng chính là Ảnh hậu được chú ý nhất tối nay!

Có thể nhìn thấy rõ, mọi người vốn có chút mệt mỏi vì buổi lễ kéo dài nhưng mà khi nghe thấy đến từ "nữ diễn viên chính xuất sắc nhất" thì tinh thần ai nấy đều phấn chấn trở lại.

“Hạng mục nữ diễn viên chính xuất sắc nhất thuộc về... Phạm..."

Nghe được chữ "Phạm" này thì trên màn hình lớn sắc mặt của Tô Trinh với Từ Kiều Kiều đều ảm đạm đi không ít, đối nghịch với bọn họ là đôi mắt sáng rực của Ninh Tuyết, quản lý và vài nhân viên bên cạnh cô ta không thể giấu nổi sự vui mừng, thậm chí còn có người đã chuẩn bị đứng lên để ôm chúc mừng...

"Phạm Trần An Thư!!!"

Cuối cùng thanh âm của MC truyền khắp toàn bộ khán đài, bên tai tất cả mọi người đều quanh quẩn một cái tên: An Thư!

Toàn trường yên lặng một giây đồng hồ rồi đột nhiên từ phía của đoàn làm phim Chỉ Vì Em phát ra tiếng kêu kích động không thôi, Kỷ Ngữ Manh nhảy thẳng từ phía sau tới nhào vào người An Thư: "Anh An! Chúc mừng anh!"

Lúc này An Thưu mới hồi phục lại tinh thần, đáp lại từng cái ôm chúc mừng, đồng thời toàn trường cũng vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

"Hai vai diễn Kỷ Phi Tuyết và Kỷ Phi Bạch trong bộ phim Chỉ Vì Em, An Thue đã dùng kỹ năng diễn xuất siêu việt của mình để thể hiện việc chuyển đổi giới tính linh hoạt cùng nội tâm nhân vật phong phú... Xin mời tân Ảnh hậu của chúng ta lên sân khấu!" MC kích động mở miệng.

Cũng chẳng biết có phải nhân viên quay phim cố ý hay không mà đột nhiên ống kính máy quay quét qua khuôn mặt của Ninh Tuyết. Khi cô ta thấy gương mặt khó coi của mình xuất hiện trên màn hình lớn thì lập tức đổi lại sắc mặt vui mừng mà vỗ tay tỏ vẻ hào phóng chúc mừng, nhưng mà, khuôn mặt kia nhìn kiểu gì cũng thấy gượng gạo.

Đển cả, Tề Thân khi nhìn thấy kết quả này thì trên mặt cũng chỉ lộ vẻ "quả nhiên là thế". Nữ chính xuất sắc nhất tất nhiên vẫn phải dùng diễn xuất để quyết định.

Kịch bản của Nhất Thiên có tốt đến đâu, đề tài có hợp khẩu vị của giám khảo cỡ nào thì cũng chẳng thay đổi được sự thật là diễn xuất của Ninh Tuyết chẳng thể đánh động được ban giám khảo.

Cái giải kịch bản xuất sắc nhất mà bọn họ lấy được giờ lại trở thành sự châm chọc lớn nhất, kịch bản tốt như vậy mà ông lại phụ lòng...

Theo sự phát triển của thời đại thì thị trường của phim nghệ thuật ngày càng ảm đảm, cho dù là những đạo diễn có tên tuổi như ông thì có bao người còn giữ được khí tiết không chạy đi mời các Tiểu Hoa, Tiểu Thịt Tươi để chống đỡ doanh thu bán vé.

Ngay cả Tề Thân ông cũng chẳng ngoại lệ, mặc dù biết rõ kỹ năng diễn xuất của Ninh Tuyết chẳng thể nào chống nổi bộ phim này nhưng ông vẫn phải khuất phục trước bối cảnh cùng độ hot của cô ta. Huống hồ, cô ta chẳng những rót vào lượng vốn đầu tư lớn mà lại còn không lấy thù lao nữa, điểu kiện như vậy thật quá khó để có thể từ chối.

Mà Thẩm Quân lại có thể ở hoàn cảnh như vậy mà lội ngược dòng, dùng toàn người mới quay được bộ phim như Chỉ Vì Em, chỉ riêng phần dũng khí này cũng đủ khiến ông bội phục. Dĩ nhiên việc khiên Tề Thân hâm mộ Thẩm Quân nhất vẫn chính là việc Thẩm Quân có thể gặp được một diễn viên như An Thư



Hoàn toàn có thể nói rằng, nếu không có An Thư thì cũng chẳng có bộ phim Chỉ Vì Em này, mà cho dù có cũng chẳng có thể ghi lại dấu ấn trong lòng mọi người như vậy. Nói cho cùng thì diễn viên mới là linh hồn của bộ phim.

Trên sân khấu.

Đây là lần thứ hai An Thư bước lên sân khấu trong tối nay, cô khom lưng nhận thấy cúp vàng rồi đứng cạnh micro. Một lần nữa An Thư lại trở thành tiêu điểm chú ý của tất cả mọi người cùng máy quay nơi đây.

Cho đến khi chạm tay vào chiếc cúp này An Thư vẫn có chút hoảng hốt, sau năm năm vật lộn trong bóng tối cuối cùng cô cũng đã có thể thoát khỏi địa ngục, tiếp nhận một cuộc sống mới.

Tất cả mọi chuyện cứ như một giấc mơ, An Thư cứ trôi lững lờ trên đám mây mềm mại chẳng có chút cảm giác chân thực nào.

An Thư đứng đó vẫn một mực im lặng chẳng nói gì, dưới sân khấu cũng chẳng ai thúc giục, tất cả bọn họ đều lẳng lặng chờ đợi cô gái đang đứng trên sân khấu.

So với lúc bước trên thảm đỏ kinh diễm đến độ áp đi toàn bộ hoa thơm cỏ lạ thì giờ phút này An Thư dường như lắng xuống, an tĩnh xinh đẹp đến độ chẳng ai đành lòng quấy rầy.

“Có thể giành được giải thưởng này tôi phải cảm ơn rất nhiều người, cảm ơn đoàn làm phim, cảm ơn đạo diễn, cảm ơn người đại diện của tôi cùng với tất cả những fan hâm mộ, cảm ơn người đã đưa tay giúp đỡ tôi trong khoảng thời gian tăm tối mà tôi muốn buông tha hết tất cả trong cuộc đời."

"Nêu như nói Thanh Vân là vai diễn khởi đầu cho ước mơ của tôi, vậy Kỷ Phi Tuyết chính là trạm dừng chân đầu tiên! Đoạn đường sau này còn rất xa, nhưng tôi nhất định sẽ không quên đi những ước nguyện ban đầu mà sẽ luôn chăm chỉ cố gắng làm việc!"

“Nói tới đây Ninh Tịch hơi dừng lại một chút, ánh mắt nóng bỏng của cô rơi xuống một chỗ nào đó dưới khán đài, sau đó cô mới tiếp tục nói: “Đây là một trong những việc tôi làm. Còn về sau, mong răng luôn có người đã từng”

An Thư vừa nói xong lập tức toàn trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

“Hôm nay tôi sẽ múa một điệu như để ghi lại khoảnh khắc này cũng như gửi đến một người của mấy năm trước và hiện tại”

Vừa dứt lời cô đã gửi cúp cho nhân viên rồi bước ra. Nhạc bắt đầu vang lên cùng đó là thân hình uyển chuyển, uốn lượn của cô.

“Vẽ lại khuôn mặt người, lưu giữ nơi trái tim ta.”

“Ai cũng không lấy được bức tranh buổi đầu gặp gỡ.”

“Cho dù năm thấy có lấy đồ vẻ đẹp của ta”

“Bóng dáng người yêu đã sớm thay đổi”

“Nhưng ta vẫn không nở buông, đau đớn vẫn muốn kiên trì”

Khi An Thư múa xong, khán giả vỗ tay như sấm, nhưng chỉ có một người trầm tư lẳng lặng. Nguyễn Tuấn Kiệt biết người An Thư nói đến là ai. Nhưng anh không hiểu chuyện gì đã xảy ra giữa anh và cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.