Mấy ngày sau đó. Hơn bảy giờ tối, ở trung tâm phồn hoa, ánh đèn rực rỡ chói lọi.
An Thư gọi một chiếc xe, đúng giờ xuất hiện ở nhà hàng năm sao cao cấp, đã có hẹn trước, vì vậy người phục vụ lịch sự dẫn cô đến bàn số ba mươi ở cạnh cửa sổ sát đất.
Người phụ nữ xinh đẹp diễm lệ như cô, đi đến đâu cũng là điểm nổi bật nhất, dễ dàng thu hút ánh nhìn của những người đàn ông xung quanh, rất nhanh, lực chú ý dần di chuyển đến hình ảnh cô dẵm dày cao gót đến trước mặt một mỹ nữ xinh đẹp không kém ngồi xuống.
Bốn người từ nhan sắc đến cách ăn mặc, vừa nhìn đã biết là kiểu phụ nữ cao quý, vì vậy cũng không có ai chủ động đến bắt chuyện.
“Ba chị yêu, thấy em về nước, có kinh ngạc không?”
Người nói lời này, là em của An Thư, Phạm Trần An Đào, xuất thân hào môn nhưng lại không nghe sắp xếp của người nhà đi học quản lý tài chính, từ lúc đại học đã trốn đi, đam mê truyện tranh qua Italia vừa học vừa rèn luyện. Cho dù hai người đã hai, ba năm không gặp, cũng không hề cảm thấy xa lạ.
“Kinh ngạc chết mất, em ba trăm sáu mươi lăm ngày đều đi “truy nã” mấy truyện tranh, sao lại có thời gian rảnh rỗi về đây vậy?”
An Đào gọi nhân viên phục vụ đem rượu lên, cười rộ lên: “Thì em nhớ gia đình và mấy chị nên về…. Mà mấy chị này, đừng nói chuyện đấy được không, em muốn nghe ngóng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-tren-bau-troi-dem/2837059/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.