Thật không ngờ, chúng ta có duyên đến thế! – Eric cười.
Có duyên cái giề, ai là người hại cô phải đi làm nhân viên bảo vệ bất đắc dĩ chớ; cô bảo bụng.
Những ngày sau Lucasta phải hộ tống Eric tới phòng thu, rồi tới cả trường quay phim trước khi đi học và sau khi tan học. Anh ta đang ký hợp đồng bộ phim “Mùa hè ngọt ngào” với công ty điện ảnh của khu Rắn.
Ở trường quay, Lucasta lượn quanh quất khắp nơi, và xem cận cảnh diễn viên đóng phim. Chị quản lý của Eric thỉnh thoảng chào cô và bảo cô cố gắng là nguồn động viên Eric vì cô được giới thiệu là em họ của anh. Cô phải ngủ lại tại phòng của Eric để canh chừng. Bông Xù cứ cách mấy chục phút lại gọi một lần hỏi han tình hình của Eric. Lucasta muốn mệt bở hơi tai, người bơ phờ như bèo dạt trôi sông. Sau này cô không muốn đi làm bảo vệ nữa đâu.
Ở phim trường, Eric và Lucasta gặp một chị diễn viên khá năng động, lạc quan và vui vẻ. Mỗi lần gặp hai người, chị đều chào với một nụ cười tươi tắn trên môi.
· Em nên học cô ấy, lúc nào cũng lạc quan yêu đời. Mới tí tuổi đầu mà đã như bà cụ non rồi.
Cái tên này, mình làm mệt bơ phờ, vui sao nổi. Có giỏi để mình ngủ mấy ngày xem, mình không tươi lên mới lạ. Mà hình như cũng không hẳn. Cả hôm nay, Eric cùng ngồi ăn cơm với cô và chị diễn viên lạc quan cho bữa tối. Lucasta bỏ sách học trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-thuan-khiet/3374978/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.