May mà cấp ba không còn dạy nhạc trong chương trình chính quy. Phù. Cô đang hát karaoke cùng nhóm bạn cùng lớp. Cô cảm thấy khó chịu một chút. Người ta thường cảm thấy khó chịu khi làm những gì mình không tốt.
· Lại đây hát đi ! – Bông Xù kêu.
· Tại sao mấy cậu lại có mặt được ở đây vậy, Bông Xù, Sherry và Bánh Bao? – Tiểu Phong hỏi.
· Là Ken mời tớ, phải không Ken ? – Bông Xù quay qua với Ken.
· Ừ.
· Hai người thân nhau từ khi nào vậy ? Và còn Bánh Bao nữa?
Bánh Bao cười tươi :
· Bông Xù rủ tụi này đi hát cùng, được bao mà, phải đi chứ ?
· Hát càng nhiều người thì càng vui. Mà Ken cũng đồng ý để tớ dẫn thêm bạn. – Bông Xù vui vẻ - Không ki bo như người nào đó !
· Hế ! – Lucasta giật mình.
· Không phải nói cậu đâu, Lucasta. – Bông Xù nói. – A, để tớ hát bài đó, bài của Eric.
· Tớ cũng hát với ! – Sherry kêu lên.
· Tớ nữa ! Cả tớ ! – Những người khác cùng kêu lên.
Cả lũ con gái cùng hát hò ca khúc ‘’Em là mùa xuân của anh ! ‘’ mới ra của Eric và nhảy nhót sôi động cùng nhau. Bông Xù lôi Lucasta đứng dậy cùng hát với mọi người.
· Ế, tớ có biết bài này đâu.
Tất cả những mâu thuẫn toan tính của cuộc sống phút chốc tan biến trong những lời ca hỗn hợp, một cách kỳ lạ.
· Oa, Sherry hát hay quá, y như ca sĩ nổi tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-thuan-khiet/3373810/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.