Một tuần đã qua, Tiểu Phong toan tính nghĩ được một phen làm cho Lucasta điên đảo mà phải rút lui. Không ngờ cô nàng đã hoàn thành hết chồng sách trong hạn một tuần. Sau đó cô ngủ liền một mạch từ tối đến trưa hôm sau.
- Không phải Lucasta bị tẩu hỏa nhập ma rồi chứ? - Bánh Bao nói.
- Tốt nhất là không phải vậy, hoặc không tớ sẽ cho tên kia một trận nhừ tử? - Bông Xù cau mày.
- Không đến nỗi thế đâu. - Sherry phân trần.
Buổi chiều, cô sang nhà ông Augusta. Chưa kịp chào đã bị ôm chầm lấy.
- Cậu không sao chứ? Không thành xác sống chứ? - Bông Xù cuống cuồng hỏi.
- Hơ hơ? Bình thường. Tớ vẫn bình thường. - Cô cười nói.
Bông Xù nhìn cô từ đầu đến chân. Rõ ràng hai cái bọng mắt sưng lên như hai con gấu trúc là điều không thể chối cãi sự mệt mỏi của người bạn.
- Cậu đọc được hết đám sách đó sao?
- Ừ, sách có ích mà!
OO
- Cậu là siêu nhân! - Bánh Bao trố mắt nói.
Không ngờ cậu ta có thể kiên trì như vậy.
Cha của Tiểu Phong chuyển đến cho cậu một cây đàn piano. Cô thích thú ngắm nghía cây đàn. Cô đặc biệt thích nghe tiếng đàn piano, nhưng mà chẳng thuộc tên một bản nhạc nào. Cô tò mò ấn một phím trên bàn phím, một tiếng tinh kêu lên.
- Cậu đừng chạm vào cây đàn của tôi! - Tiểu Phong cất giọng nói.
- Cậu biết chơi đàn piano sao? Quá tuyệt! -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-thuan-khiet/2887034/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.