Tịch Ngưng vừa đau chân lại tốn hơn phân nửa sức lực mới có thể đẩy Thương Mộ Nghiêm ra khỏi phòng tắm và giữ phạm vi an toàn cho mình,
Đến khi chuẩn bị đóng cửa phòng tắm lại anh bất ngờ giữ chặt cánh cửa, Tịch Ngưng nhìn anh với ánh mắt cảnh cáo và dè chừng.
"Thương Mộ Nghiêm, anh lại muốn làm gì?"
Thương Mộ Nghiêm nhìn nét mặt lo lắng bất an của cô, từ cuống họng phát ra tiếng cười trầm thấp, anh cười nhẹ :"Có muốn tôi lấy đồ giúp em không?"
Đến lúc mà vẫn còn cố ý trêu chọc cô.
Tịch Ngưng nắm chặt tay nắm cửa, chân mày thanh tú nhíu lại sắp mất kiên nhẫn :"Tôi không cần, anh.. đừng đứng ở đây nữa! Tôi thật sự muốn tắm!"
Tịch Ngưng bây giờ như đứng trên đống lửa, cả người đều bực tức tới mức sắp khóc ngay tại đây, thế mà Thương Mộ Nghiêm lại như không biết cái gì.
Ánh mắt anh lơ đãng như có như không nhìn xuống cơ thể Tịch Ngưng, sau đó tầm mắt lại nhìn xuống chiếc quần jean trên người Tịch Ngưng.
Vẫn là bộ dáng chín chắn đường hoàng như mọi khi, anh cười hỏi lại :"Thật sự không cần tôi cởi đồ giúp em sao?"
Viền mắt Tịch Ngưng vẫn còn hơi đỏ, cô nhìn chằm chằm nét mặt anh, dùng lực đẩy cửa đóng lại.
Nụ cười trên khoé môi anh vẫn chưa tan biến hết, anh nhớ lại bộ dáng tức giận nhưng vẫn không làm được gì anh của cô thì tâm trạng trở nên vô cùng tốt.
Dáng vẻ như chú thỏ con xù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3682406/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.