Tịch Ngưng tối hôm đó hiếm có khi gặp khó khăn khi rơi vào giấc ngủ sâu, có lẽ là do khí hậu và lạ chỗ ngủ nên cô không thể ngủ được, cũng có lẽ.. là do bị mấy lời Thương Mộ Nghiêm nói làm cho ảnh hưởng.
Phải qua đến nửa đêm Tịch Ngưng mới không mở mắt nổi mới từ từ thiếp đi.
Đến sáng ngày hôm sau, Tịch Ngưng mơ màng tỉnh dậy, đồng hồ lúc này đã điểm gần mười giờ sáng.
Cô lười biếng nằm trên giường thêm nửa tiếng đồng hồ, ngồi dậy vận động cơ thể một lát mới chịu bước chân xuống giường.
Từ phòng tắm bước ra tinh thần đã tỉnh táo không ít, vừa cầm di động lên thì mới phát hiện có không ít cuộc gọi nhỡ đã gọi vào số máy cô vào tầm ba tiếng trước.
Chỉ có một người gọi, Thương Mộ Nghiêm.
Cô do dự một vài giây, sau đó mở khóa gọi điện lại cho anh.
Tốc độ nghe máy của Thương Mộ Nghiêm rất nhanh, chuông vừa reo đến lần thứ hai anh đã bắt máy, còn nhanh hơn cả tốc độ cô bình ổn tâm trạng lại.
Tịch Ngưng bình tĩnh lên tiếng :"Tổng Giám đốc Thương, gọi tôi có việc gì không?"
Qua một lát sau, anh cất giọng :"Mới thức à?"
Giọng nói trầm bổng quyến rũ của Thương Mộ Nghiêm phát ra từ điện thoại trực tiếp đánh thẳng vào tâm trí cô.
Tịch Ngưng vừa nghe giọng anh toàn bộ giây thần kinh đều căng chặt trở lại, cô siết chặt di động, như không có chuyện đáp lại :"Um, giấc ngủ của tôi là vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3680210/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.