Tịch Ngưng ngẩng đầu lên, ánh mắt không một chút sợ hãi :"Anh đừng nói mấy lời đó để hù doạ tôi" (5
Ánh mắt anh tĩnh lặng nhìn cô :"Tôi không doạ, là nhắc nhở em.
Đôi bàn tay thon dài anh nâng lên, một tay chống lên tường giam cô trong lòng ngực mình, một tay vươn lên nghịch mái tóc cô, mái tóc của Tịch Ngưng rất dài, đen nhánh óng ả.
Anh rũ mắt nhìn chằm chằm vào nó :"Ngưng Ngưng, tôi chỉ giải thích chuyện này một lần thôi, sau này nếu em còn hiểu lầm lung tung, tôi sẽ đánh em"
Tịch Ngưng lẳng lặng nhìn anh.
Thương Mộ Nghiêm không nhanh không chậm cất tiếng, lại như là đang tuyên bố một chuyện trọng đại, anh đưa mắt nghiêm túc nhìn cô, từng lời từng nói thốt ra :"Đó là Thương Mộ Nghiêm tôi, từ trước cho đến thời điểm bây giờ có một thứ vẫn luôn không thay đổi đó là tình cảm của tôi dành cho em" Anh gần giọng nhấn mạnh :"Không phải là với bất kì một ai khác.
Tịch Ngưng không phản ứng gì, nhìn chằm chằm anh.
Chân mày Thương Mộ Nghiêm nhíu lại, anh đưa tay bóp mặt cô lắc lắc, kiên nhẫn hỏi lại :"Có nghe rõ không?" (2)
Qua một hồi lâu, cô cứng ngắt, khẽ gật đầu.
"Trả lời, tôi hỏi em có nghe không?"
"Nghe, tôi nghe rồi!"
"Nếu sau này em giả vờ giả vịt quên mấy lời này, tôi sẽ tự tay giết chết em!"
Anh lạnh lùng cảnh cáo."Tôi biết rồi, anh mau buông tay ra!"
Anh đã quá quen với cái kiểu nuốt lời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3625569/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.