Từ sáng cho đến chiều ngày hôm đó Tịch Ngưng lo lắng cầm di động không rời, sợ rằng người nào đó gọi điện cô không bắt máy thì sẽ mách với ông nội mình, đầu óc loạn từ sáng đến chiều, tâm trạng vì thế mà căng thẳng tột độ.
Nhưng cô đợi từ sáng cả nửa ngày, kết quả lại không thấy chút động tĩnh gì, lúc này cô không kiềm được phấn khích mà khoé môi vui sướng cong lên.
Nằm trên giường lăn lộn một cái cách thoải mái.
Thật ra nếu nói thật thì Tịch Ngưng bây giờ lại không muốn tiếp xúc với Thương Mộ Nghiêm.
Nhiều năm qua cô đã quen giữ khoảng cách với đàn ông, bây giờ đột ngột có người xuất hiện trong quỹ đạo mình khó tránh khỏi sẽ không giữ được bình tĩnh mà có chút lúng túng.
Tịch Ngưng đi tới bàn trang điểm bắt đầu chăm sóc da mặt mình, vừa mới thoa được phân nửa, trong gương xuất hiện gương mặt của ông nội mình ở ngoài cửa phòng ló vào.
Trong lòng cô kéo đến một dự cảm bất an—-
"Thay đồ đi, Tổng Giám đốc Thương đến rồi"
Quả nhiên, vẫn là không thoát được
Tịch Ngưng im lặng gật đầu, vâng một tiếng đáp lời của ông nội.
Ông nội Tịch liếc nhìn gương mặt ảm đạm không tình nguyện của cô, đi vào trong phòng cô rồi đóng cửa lại."Cháu không thích Thương Mộ Nghiêm sao? Đó là một người đàn ông không
tồi đấy!"
Cô nhìn ông nội mình trong gương, ánh mắt bình tĩnh thoa kem trên mặt, thờ ơ đáp :"Tốt hay không thì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3564355/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.