Thương Mộ Nghiêm sau đó cũng trầm mặt không nói gì.
Nhìn mắt thường cũng có thể nhìn ra Tịch Ngưng là đang bài xích với anh, cũng bắt đầu giữ khoảng cách với anh.
Gương mặt anh u ám, chân dài sải bước đi đến ghế sofa ngồi đối diện cô, trầm mặc nhìn chằm chằm cô.
Tịch Ngưng chớp mắt, cúi đầu nhìn áo vest trên đùi mình, cẩn thận lấy nó xuống xếp lại đặt sang một bên.
Sau đó cô nhớ nhiệm vụ mà mình được phân phó, đẩy một tệp tài liệu đến trước mặt anh, cười nói:’‘Đây là điều kiện mà công ty tôi đã đưa ra, anh xem đi, nếu có gì không thích hợp tôi sẽ chỉnh lại.’’
Trong phòng yên lặng một hồi lâu, anh lạnh lùng liếc nhìn cô.
‘‘Vì sao tôi phải xem? Tôi chỉ bảo sẽ xem xét lại, không nói sẽ họp tác.’’ Giọng anh cực kì lạnh lùng, ánh mắt sắt bén không có cảm xúc, giọng nói xa cách như xem cô là người xa lạ.
Tịch Ngưng nhìn anh, sững sờ trong vài giây, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng đó của anh khi nhìn mình, trái tim có gì đó thắt chặt lại, lại như có ai đó dùng tay hung hăn bóp mạnh lấy, sống mũi cô hơi chua xót, nhưng trên gương mặt cô vẫn không để lộ ra tâm trạng thật sự của mình.
‘‘Chuyện hợp tác thì đôi bên cùng có lợi…’’
Ánh mắt anh lạnh nhạt nhìn cô:’‘Tôi là người làm ăn, sẽ không họp tác với những khoảng lời nhỏ. Chi bằng tôi và cô trao đổi một số thứ?’’
Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3556597/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.