Tịch Ngưng ở bệnh viện không quá lâu, tầm đến chiều là đã có thể xuất viện, bác sĩ đương nhiên là nhận ra cô là một nghệ sĩ nổi tiếng, cũng không nhịn được mà mắng cô không thương tiếc.
Tịch Ngưng khi đó cũng chỉ biết im lặng ngồi đó chịu trận.
Đến tối, Tịch Ngưng muốn quản lý đặt vé cho cô trở về Trung Quốc.
Chị Chloe trừng mắt nhìn cô, Tịch Ngưng biết cô ấy lại sắp mắng mình, ngay lập tức chặn họng trước.
‘‘À đúng rồi, chị quay lại Mỹ đi, em cho chị nghỉ ngơi một tuần.’’
‘‘Không đượ——’’
‘‘Không sao đâu, em chỉ là trở về nhà của mình thôi, em trai em vừa tốt nghiệp, em vì bận công việc mà còn chưa chuẩn bị quà cho em ấy, cũng không còn vấn đề công việc, chị cứ nghỉ ngơi đi.’’
Gương mặt Chloe xuất hiện sự lo lắng:’‘Nhưng mà…’’
Tịch Ngưng mỉm cười khuyên bảo:’‘Không sao đâu ạ…’’
Gương mặt cô vẫn còn sự mệt mỏi, ánh mắt có chút đỏ vì không ngủ đủ giấc, cằm lại nhọn hơn một chút so với tháng trước, Chloe nhìn thì vô cùng xót, nhưng lời của cô, cô ấy lại không thể thay đổi được.
Không nhịn được véo má cô, hung dữ nói:’‘Đồ cứng đầu, cứ thích làm theo ý mình!’’
Tịch Ngưng cười cười, cũng không tức giận với hành vi véo má của Chloe.
Giờ bay vẫn chưa đến, Chloe dẫn Tịch Ngưng đến một nhà hàng truyền thống của Nhật Bản thoả sức ăn uống.
Sau đó cả hai cùng nhau đi dạo trên con phố có hoa tử đằng đang nở, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3556595/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.