Sau khi cô ăn xong đi đến bỏ bát vào máy rửa chén tự động, lúc này Tịch Khải đi vào, phát hiện cô đang ở trong phòng bếp, còn đang quay lưng với mình.
Khi tỉnh giấc cậu tỉnh táo hơn không ít, dù đã có uống nước giải rượu nhưng vẫn còn chút nhứt đầu, ngồi chơi game một lát thì thấy cổ họng hơi khan, xuống nhà uống nước.
Cậu nhìn thấy chị mình ở trong phòng bếp, cũng không cảm thấy có gì bất thường, đi tới tủ lạnh lấy nước uống.
Một lát sau, nước trong chai vơi hơn phân nửa, mở tủ lạnh rồi bỏ lại chỗ cũ, khi ngẩng đầu vẫn không thấy cô nói gì, im lặng hơn thường ngày, cậu nhíu chân mày, đi tới bên cạnh cô.
‘‘Hai.’’ Giọng Tịch Khải hơi bể giọng, có chút khàn.
Thấy cô vẫn không quay đầu lại, lần này cậu nhận ra điểm kì lạ của cô, nghiêng người về phía trước nhìn cô.
Ánh mắt cậu chuyển sang nghiêm túc, bàn tay to lớn giữ cằm cô ép Tịch Ngưng nhìn qua cậu.
Giọng Tịch Khải thay đổi, giọng nói hơi doạ người:’‘Chị, tại sao chị khóc?’’
Cô bình tĩnh nhìn cậu, xoay mặt đi:’‘Không có gì.’’
Nhưng cánh tay cô lại một lần nữa bị Tịch Khải túm chặt, giống như nếu cô không nói rõ ràng thì cậu sẽ không buông tha cho cô.
‘‘Chị, rốt cuộc có chuyện gì?’’
Tịch Ngưng nhìn cậu rất lâu.
Sau đó cười:’‘Đi uống rượu với chị không?’’
Quán cô và Tịch Khải đến là một quán rượu truyền thống nằm ở khu dân cư thường sinh sống, nơi đây không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3538590/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.