Cả đám há hốc, không thể tin vào mắt mình.
Thương Mộ Nghiêm…chủ động nắm tay con gái?!
Tịch Ngưng mang đôi giày cao gót, đi đứng không quá tiện.
Cô ở phía sau lưng được anh nắm tay dắt đi, từ bờ vai rộng đến cánh tay to lớn có lực…nhìn chỗ nào cũng khiến cho cô có cảm xúc rung động mãnh liệt.
Anh chọn một bàn ghế gần nhất mà ngồi xuống. Bên cạnh còn có một góc cây cổ thụ rất to, làn gió cứ nhè nhẹ mà vô cùng mát mẻ.
Tịch Ngưng cũng rất ngoan ngoãn mà ngồi xuống theo, nhìn anh cười:’‘Em có cái này cho anh.’’
Từ trong túi đem ra một phần bánh mì sandwich kẹp thịt được gói trong túi giấy, cẩn thận mở ra đưa đến trước mặt anh.
Thương Mộ Nghiêm rũ mắt nhìn phần bánh mì sandwich hồi lâu:’‘Em tự làm?’’
Tịch Ngưng cười có chút xấu hổ, cô lắc đầu.
‘‘Mấy cái này…không phải sở trường em. Là đầu bếp trong nhà làm.’’
‘’…’’
Thấy Thương Mộ Nghiêm không phản ứng, cô còn cho rằng là anh không thích, bắt đầu trở nên lo lắng.
Từ trong túi lại lấy ra một phần bánh quy:’‘Vậy ăn bánh quy nhá? Một lát nữa anh đã bắt đầu buổi lễ tốt nghiệp rồi, dự đến tận trưa, không được để bụng đói, gần đây chỗ nào cũng rất đông, chắc là đã hết chỗ ngồi rồi. Đi xa có lẽ sẽ mất nhiều thời gian lắm.’’
‘‘Ăn mấy cái này rất khát.’’
‘‘Đây.’’
Tịch Ngưng lấy ra một chai nước khoáng và một bình giữ nhiệt, cô nhìn anh rồi chỉ vào chai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3536470/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.