Một đàn anh trong đó đột nhiên nhìn cô, khẽ hỏi:’‘Em gái Tịch Ngưng.’’
Tịch Ngưng nghe có người gọi, ngẩng đầu nhìn về phía đàn anh, bình tĩnh hỏi:’‘Sao vậy ạ?’’
Anh ta cười một cái, lén lút nhìn ra sau lưng nhìn về phía Thương Mộ Nghiêm, sợ anh sẽ đột ngột trở lại mà nhanh chóng hỏi:’‘Tối hôm qua em đi dạo cùng Mộ Nghiêm có biết quán nào ngon không?’’
Tịch Ngưng ngẫm nghĩ, lắc đầu:’‘Em và anh ấy chỉ đi có một quán thôi ạ, nên cũng không biết quán nào ngon và quán nào không ngon.’’
Tia sáng trong mắt anh ta khẽ loé lên, “à” lên một cái rồi cảm ơn cô.
Tịch Ngưng không biết câu trả lời này lại như thừa nhận tất cả, thừa nhận…cô và anh, một mối quan hệ thân thiết không đơn giản.
Nói xong cô lại cúi đầu xuống, cả nhóm lại nhìn nhau với cùng một suy nghĩ.
Ba chàng trai cùng quay trở lại bàn ăn, Tịch Khải nhìn thấy cô liền vui vẻ cười tươi chạy nhanh đi tới tranh ghế ngồi bên cạnh chị hai mình.
Thương Mộ Nghiêm mắt lạnh câm liếc nhìn Tịch Khải
Bước chân trong vô thức đang định bước đến chiếc ghế đó lại thu trở về, mặt không cảm xúc ngồi vào một chiếc ghế trống còn lại.
Đang trong bầu không khí im lặng đột nhiên có tiếng động vang lên ở bên cạnh. Tịch Ngưng đưa mắt nhìn em trai mình một cái rồi khẽ cười lên.
‘‘Một lát có ai muốn đi công viên cùng tôi không? Cách chỗ này khoảng sáu kilomet có một khu trò chơi dành cho người lớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3489072/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.