Nếu cứ nói thích là có thể có được một người, thì thế giới này cần gì thượng đế chứ?
Lục Phồn Tinh nhàm chán dùng một bàn tay xoay vòng vòng cái di động cũ mèm cần được đi tái chế trên mặt bàn.
Thích một người, thì nên làm thế nào?
Một, không nói cho anh ta biết, yên lặng đứng bên cạnh. Những người phụ nữ như vậy đều giống nhau có kết cục vô cùng thê thảm, bởi vì EQ của đa số đàn ông Trung Quốc đều thấp đến phát điên. Nếu có cái mũi đủ to thì may ra còn có chút hy vọng [Cyrano de Bergerac]. [29]
Hai, viết thư cho anh ta. Nếu viết thư lãng mạn, thì phải là một người phụ nữ xa lạ gửi thư, nếu cắt mấy chữ thích hợp ở trên báo, dán lên một tờ giấy, xếp thành mấy chữ ” Tôi đã mai phục ở bên cạnh anh rất lâu rồi”,sau đó gửi đi. Vậy thì có thể được đến cục cảnh sát với tội danh dọa dẫm sách nhiễu người khác.
Ba, trốn ở một góc tối, chờ anh ta đi đến liền đập cho một gậy, sau đó kéo về hang ổ thừa dịp nguyệt hắc phong cao [30] muốn làm gì thì làm. Cái này có rất nhiều khó khăn, đánh anh ta chết luôn thì cùng lắm thành gian thi [31], chỉ sợ đánh thành đần độn, cái trò lấy chồng ngu si này là ta không thích lắm.
Bốn, ……
Âu Dương Đông Tây vẫn đang say mê với luận văn về đàn ông phụ nữ của cô.
“Cho xin, mấy chiêu bài này của ngươi chả ra làm sao hết! Viết ngôn tình tiểu thuyết đều nhảm nhí như vậy sao?” Lục Phồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-nhat/70033/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.