Mưa ngừng.
Không gian bao quanh âm u, đáng sợ. Có lẽ đã hết đêm, vẫn chẳng có một tia sáng soi đường. Chẳng còn biết đường ra ở đâu, một màn tối bao phủ. Tất cả mọi người đều mệt mỏi bước đi trong khu rừng. Chẳng biết chỗ ra, chỉ đi thẳng, mãi thế. Và trong nơi này, chẳng bao giờ được an toàn, điều đương nhiên phải xảy ra. Mọi bước đi đều đầy rẫy nguy hiểm, rợn người. Khu rừng phát ra âm thanh ghê rợn từ đâu đó.
Roạt….roạt…
Âm thanh từ một sinh vật di chuyển. Một điều chắc chắn là đây không phải là người, tuyệt đối không. Không thấy dáng hình đối thủ, cử động của đối thủ, âm thanh vang lên xung quanh, phá loạn thính giác. Không phải 1, rất nhiều sinh vật bao quanh mọi người. Không lối thoát, không di chuyển, kiệt sức, bất lực. Tình thế bất lợi cho phía của Angel và các bạn. Các sinh vật lạ bắt đầu tấn công, tấn công ác liệt. Chẳng ai có thể chống đỡ, tất cả bất lực, mặc kệ số phận. Vào đây, khu rừng đầy ma mị này, chẳng ai cảm thấy mình sẽ may mắn thoát ra được nữa, nhưng chẳng ai hi vọng là mình sẽ chết trong này. Sẽ không ai chết, đúng, may mắn hay kì diệu, Angel và mọi người được đưa vào trong hố đen, vị cứu tinh, tất cả thiếp đi.
Ngày 10/7/1777:
Lấy lại ý thức từ bộ não, Angel thức dậy, điều đầu tiên cô thấy là ánh sáng từ cây cối, từ đom đóm, mờ ảo, huyền diệu. Tiếp đến trong mắt cô là Ali, Alaugh, Hibari, Sansut đang nằm trên giường, họ đã tỉnh lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-mo-nhat/210617/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.