“Đi đâu thế?” – Kiều Ân đang bị Thẩm Minh cầm tay kéo đi.
Không nhận được hồi đáp của hắn cô tiếp tục gặn hỏi: “Này! Trả lời tôi đi”
Hắn đang đi thì dừng lại đột ngột làm Kiều Ân đâm sầm vào lưng hắn.
“Cô nên xem lại cách xưng hô của mình đi, vì giờ TÔI và CÔ là quan hệ cấp trên cấp dưới, không phải như trước đây cô muốn gọi gì thì gọi."
Vừa nói hắn vừa sử dụng ánh mắt lạnh lẽo đó nhìn cô khiến Kiều Ân không khỏi rùng mình.
“RÕ CHƯA”
“Vâng...thế mình đang đi đâu thế ạ!”
“Đến nơi cô sẽ hoạt động dưới danh nghĩa là người của tôi”
Hắn kéo cô đến một căn biệt thự rất to. Sau đó, có một bóng đen ủ rũ bước ra một cách mệt mỏi trông rất dọa người.
Kiều Ân trông thấy thì có chút giật mình nhẹ, siết chặt lấy tay Thẩm Minh.
“Là người, không phải ma...”
“Xin lỗi...Tại anh ta có chút...” – Kiều Ân vội buông tay.
Lết một hồi thì cuối cùng người đó cũng ra đến nơi, thì ra là Lưu Phong. Anh ta đang bất mãn vì hiếm khi mới được nghỉ một ngày mà lại bị sếp yêu quý kêu dậy lúc ba giờ sáng.
“Sếp cho gọi tôi có gì không ạ? Đã ba giờ sáng rồi chắc sếp không ác tới nỗi giao thêm nhiệm vụ đâu ạ?”
“Thế cậu nghĩ gì khi tôi gọi cậu dậy vào lúc này?”
Gương mặt của anh đã đần vì mới bị gọi dậy bất chợt thì lúc này lại càng đần hơn do câu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-lac-loi-ngoai-le-cua-ac-ma/3546269/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.