Các bước chân cùa hai chúng tôi đều nhẹ nhàng và ít dội tiếng vang lẽn tường đá được chạm trồ trong đường hầm. Tiếng ầm ầm nho nhỏ do việc nghiền đất đá đến từ đâu đó đằng xa đang làm rung chấn lan khắp Viện Earthborn, khiến mọi thứ đều có mùi đất đá. bụi bặm. và ầm ướt. Tôi lướt mấy ngón tay dọc theo bề mật lớp tường đá sần sùi như giấy nhám khi chúng tôi vừa đi vừa suy nghĩ.
Tôi hỏi Ellie: ‘Anh hơi nhớ bầu trời quang đãng rộng bát ngát ngày trước, em có nhớ nó không?*
“Nhớ lắm chứ,’ con bé trả lời với vẻ nuối tiếc. “Cảm giác như em đã hoàn toàn mất đi khái niệm về thời gian vả sự binh thường khi náu minh dưới lòng đất. Tuy nhiên, ờ đây vẫn còn tốt hơn ờ khu tị nạn (sanctuary) kia. ít ra thi ta củng có nhiều thứ đề ân hơn lả chuột và nấm."
Tôi không xin lỗi thành lời vi đã nói những lời đó với con bé rồi vả không muốn giảm giá trị chúng thêm nữa. nhưng tôi lại nói câu đó trong lòng. Cảm giác tội lỗi khi biết rằng lẽ ra minh có thể quay về sớm hơn nhưng không lảm vẫn còn đeo bám dai dẳng trong tôi.
Nhóc Boo lê bước theo sau chúng tôi. bộ lòng dày cùa nó thi thoảng cạ vào tường và bộ móng vuốt cà xuống sàn. gây ra nhiều tiếng ồn hơn cả tôi hay Ellie. Cậu ta nồi cáu khi nhắc đến lũ chuột trong hang, huých Ellie tử đẳng sau. Con bé bật cười, lôi trong túi ra cái gi đó trông như miếng thịt muối còn thửa và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547831/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.