GÓC NHÌN CỦA ARTHUR LEYWIN
Tôi đã gần như quên mất cảm giác đó như thế nào, cái cảm giác sống với nỗi sợ hãi thường trực khi không thể bảo vệ những người thân yêu của mình…. Lúc ở Alacrya, các trận chiến của tôi hoàn toàn tách biệt và xa cách với bạn bè và gia đình tôi. Đó chỉ là cuộc sống ở ranh sinh tử của riêng tôi, hoặc tệ hơn thì đó chỉ là cuộc sống của những người xa lạ mà tôi đành phải ở cùng nhưng không hề mong muốn, những người mà tôi xem như kẻ thù.
Còn bây giờ, khi tôi dùng chiêu God Step chạy đi từ chỗ chị Varay, tôi không thể ngừng cân nhắc về số người có khả năng sẽ chết từ một cuộc tấn công toàn diện vào thành phố Vildorial. Mọi người ở đây đều mệt mỏi và sợ hãi, các Lance chỉ vừa mới hồi phục sau khi xém chết, và những chiến binh mạnh mẽ nhất của chúng tôi, các pháp sư như Curtis, Kathyln và nhóm Twin Horns thì ngay cả mấy retainer còn không thể chống lại chứ đừng nói đến các Scythe.
Dùng chiêu God Step thêm lần nữa đưa tôi từ chỗ rìa thành phố xuống dưới hai tầng sàn hang trong lòng đất đến nơi có một loạt cánh cổng hình vòm nối dọc nhau kéo thành một đường hầm dài và thẳng, bề ngang đủ rộng cho ba mươi người lùn dàn hàng ngang đi hành quân.
Một luồng khí sát khí vừa tàn bạo, vừa thú tính đang tỏa ra từ cổng dịch chuyển tức thời phía trước, luồng sát khí được cố tình để bốc ra nhằm thông báo rõ ràng sự hiện diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547809/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.